Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3367




Chương 3367

Tâm trạng của ông ta thay đổi rất lớn, hoặc là bởi vì bị nhìn thấu, bước ra từ trong bi thương, cũng có thể là bởi vì được sự vui vẻ của cô bé lây nhiễm.

Quản gia Trọng nhìn chăm chăm vào thành chủ nhà mình, ngay cả chớp mắt cũng không chớp một cái nào, trên gương mặt của ông ta đều là biểu cảm không thể tin được.

Từ trước đến nay, thành chủ nhà ông ta tích chữ như vàng, mấy năm gần đây lại càng im lặng ít nói hơn, bình thường rất ít khi nói chuyện, ông ta hỏi thành chủ, hỏi hơn hai mươi cái thành chủ mới có thể trả lời một cái là đã không tệ rồi.

Hơn nữa, mỗi lần trả lời, câu trả lời dài nhất cũng sẽ không vượt qua mười chữ.

Câu hỏi giống như cô bạn nhỏ vừa mới hỏi, bình thường sợ là thành chủ cũng sẽ không thèm nghe, vậy mà bây giờ thành chủ lại trả lời.

Hơn nữa còn trả lời hoàn chỉnh như thế, chắc là thành chủ lo lắng bạn nhỏ trước mặt vẫn còn quá nhỏ tuổi, nếu như mà nói đơn giản quá thì bạn nhỏ sẽ không hiểu có đúng không?

Nhưng mà kể từ lúc nào mà thành chủ nhà ông ta lại quan tâm, lại để ý đến một người không liên quan tới mình như thế?

Từ trước đến nay, thành chủ nhà ông ta đối xử với người ngoài đều không thèm để ý, thậm chí cũng không thèm nhìn cái nào.

Cho nên lúc này quản gia Trọng có dùng đầu ngón chân cũng có thể biết được thành chủ đối xử với bạn nhỏ trước mắt là khác biệt.

Nhưng mà vì cái gì?

Vì cái gì mà thành chủ lại đối xử khác biệt với bạn nhỏ này?

Lúc nãy ông ta cũng chỉ chậm trễ ở trên lầu có mấy phút, không biết cô bé này là ai, không biết xuất hiện từ chỗ nào, tại sao thành chủ lại đối xử với cô bé khác biệt như thế?

Rốt cuộc là lúc nãy đã xảy ra chuyện gì?

Lúc này, trong đầu của quản gia Trọng có rất nhiều nghi hoặc muốn hỏi, nhưng mà hiển nhiên là một lớn một nhỏ trước mặt ông ta đều không thèm quan tâm tới ông ta.

“Chú ơi, bây giờ chú không buồn nữa, không đau lòng nữa, chú có thể đi tìm con của chú rồi, chờ đến khi chú tìm được con của chú thì chắc chắn chú sẽ càng vui vẻ hơn.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn còn không quên vấn đề lúc nãy mà Trương Minh Hoàng đã nói.

Đôi mắt của quản gia Trọng nhanh chóng lóe lên, một mặt kinh ngạc nhìn về phía bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ.

Ngay cả chuyện thành chủ tìm con mà cô bé này cũng biết?

Nhưng mà lúc này quản gia Trọng lại không hiểu ý của cô bé cho lắm, bởi vì lúc trước sau khi thành chủ biết công chúa không phải là cô cả nhà họ Đường thì ông rất thất vọng, thành chủ đã không muốn đi tìm công chúa thật.

Nhưng mà hiện tại cô bé này lại kêu thành chủ đi tìm?

Quản gia Trọng không biết tại sao cô bé này lại có thể nói ra lời như vậy, nhưng mà quản gia Trọng biết là thành chủ đã hết hi vọng, không muốn tiếp tục đi tìm công chúa, mà chuyện nào thành chủ đã quyết định thì không có ai có thể thay đổi.

Nếu là lúc trước, thành chủ có thể sẽ nghe theo lời khuyên của ông ta mà đi tìm công chúa, quản gia Trọng cũng sẽ không cần lo lắng như vậy, dù sao thì trong lòng của thành chủ vẫn còn có một tia hi vọng, còn có chuyện mà mình muốn làm, lòng của thành chủ cũng sẽ không hoàn toàn như tro nguội.

Quản gia Trọng nhẹ nhàng thở một hơi ở trong lòng, tâm tư của cô bé này tốt đó, nhưng mà cô bé nghĩ chuyện này quá đơn giản rồi, muốn để thành chủ đồng ý đi tìm công chúa, xem ra bây giờ là chuyện không thể nào.

Quản gia Trọng đang nghĩ xem có cần phải chuyển hướng đề tài này hay không, tránh làm cho thành chủ nhà mình cảm thấy khó xử.