Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3318




Chương 3318

Quản gia Viên phủ trực tiếp chạy vào nhà chính, Ông Viên vừa thay xong quần áo chuẩn bị ra ngoài, nhìn thấy quản gia vội vã chạy đến có chút bắt ngờ: “Sao vội vã như vậy? Có chuyện gì?”

“Thưa ngài, danh thiếp.” Quản gia đưa danh thiếp trong tay đến trước mặt Ông Viên, thầy Ông Viên lộ vẻ nghỉ hoặc, nhanh chóng giải thích: “Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành.”

“Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?” Ông Viên rõ ràng kinh sợ: “Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?”

Ông Viên nói lại hai lần, nhưng mà giọng điệu hai lần lại khcá biết.

Chuyện năm đó được người Quỷ Vực Chi Thành cứu Ông Viên đương nhiên vẫn nhớ, sau đó ông ta cũng muốn đi cảm ơn người Quỷ Vực Chỉ Thành, thế nhưng sau khi người Quỷ Vực Chỉ Thành cứu bọn họ thì trực tiếp bỏ đi, ông ta cũng không có cơ hội cảm ơn.

Về sau ông ta cũng máy lần nghe ngóng muốn tìm ân nhân cứu mạng, nhưng mà căn bản không tìm được người năm đó cứu mình.

Sau này ông ta liên hệ một số người ở phân bộ của Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng mà người ở phân bộ căn bản không thấy được mặt của người tầng trên, lại càng không có khả năng đưa ông ta đến trước mặt ân nhân cứu mạng.

Cho nên mấy năm nay, ông ta thậm chí còn không có cơ hội nói một tiếng cảm ơn với ân nhân cứu mạng năm đó.

Ông Viên nhớ đến người cầm đầu lúc đó cứu bọn họ, khí vũ phi phàm, kinh vi thiên hạ!

Lúc ấy ông ta mơ mơ màng màng không nhìn rõ, chỉ cảm thấy giống như có tiên nhân hạ phàm đến cứu bọn họ, lúc ấy ông ta nhớ có người gọi người đó là thành chủ.

Ông Viên biết năm đó người cứu bọn họ là người Quỷ Vực Chi Thành, cho nên người nọ chính là Thành Chủ Quỷ Vực Chi Thành.

Sau khi ông ta biết người cứu mình chính là Thành chủ của Quỷ Vực Chỉ Thành thì bỏ qua ý định tìm người, ông ta cũng biết Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không phải là người mà ông ta muốn gặp là gặp được.

Mà Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành dù năm đó cứu ông ta, nhưng mà sợ là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành ngay cả ông ta là ai cũng không biết.

Bây giờ Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành lại gửi danh thiếp đến?!

Đây đến cùng là chuyện gì?

“Người đâu? Người đâu?” Cho dù là chuyện gì, cũng không quan tâm vì sao Quỷ Vực Chỉ Thành lại gửi danh thiếp đến cho ông ta, Ông Viên bây giờ chỉ muốn thấy người, đây chính là ân nhân cứu mạng của ông ta, hơn nữa còn là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thhành.

“Người đưa danh thiếp đang ở bên ngoài, nói là quản gia của Quỷ Vực Chi Thành.” Viên quản gia nhìn thấy Ông Viên kích động như vậy, càng không dám chậm trễ: “Tôi vốn là muốn mời người đi vào, nhưng mà ông ấy kiên trì đợi ngài bên ngoài.”

“Nhanh, nhanh dẫn ta đến gặp.” Trong giọng nói của Ông Viên có sự vội vàng không hề che giấu, vừa nói vừa cất bước ra bên ngoài, ân nhân ông ta tìm nhiều năm như vậy bây giờ đã đến cửa, ông ta sao có thể không vội đến gặp.

Lúc Ông Viên đến gần cửa chính thì thây quản gia Trọng, lúc nhìn thấy quản gia Trọng, Ông Viên ngắn người ra, người này ông ta biết, mặc dù cách hơn hai mươi năm, Ông Viên vẫn liếc mắt là nhận ra quản gia Trọng.

Ông ta nhớ người lúc đó theo sát vị thành chủ kia chính là người này, đây là quản gia của Quỷ Vực Chỉ Thành?

Tính ra thì cũng là ân nhân của ông ta, lúc đó Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành chỉ lộ diện lức đầu, chuyện sau đó phân nửa đều do người quản gia này xử lý.