Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3294




Chương 3294

Thành chủ có ý gì, rốt cuộc là thành chủ suy nghĩ như thế nào, hoặc là phải nói thành chủ muốn làm cái gì?

Thành chủ có ý gì, rốt cuộc là suy nghĩ như thế nào, hoặc là phải nói thành chủ muốn làm cái gì?

“Thành chủ, tại sao lại không cần?” Quản gia Trọng thật sự không hiểu rõ ý tứ của thành chủ nhà mình, chỉ là lúc này dáng vẻ của thành chủ làm cho ông ta cảm thấy rất hoảng hốt, cho nên quản gia Trọng nhất định phải hiểu rõ rốt cuộc là thành chủ có ý gì.

Lần này, Trương Minh Hoàng không trả lời lại, chỉ là mắt cứ nhìn về phía trước, nhưng mà dường như tầm mắt lại không có tiêu cự, không giống như là đang nhìn cái gì đó.

“Thành chủ.” Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ im lặng như vậy thì trong lòng rất hốt hoảng.

Trương Minh Hoàng vẫn không trả lời lại, dường như là không nghe thấy lời nói của ông ta.

“Thành chủ, trước tiên chúng ta nghĩ biện pháp tìm công chúa trở về, tìm được công chúa rồi thì chắc chắn sẽ có được tin tức của phu nhân.” Quản gia Trọng không thể trơ mắt nhìn thành chủ của mình tiếp tục như vậy nữa, quản gia Trọng biết nhất định phải để thành chủ nhìn thầy một tia hy vọng.

Thành chủ cảm thấy có một cô công chúa, vậy thì chắc chắn có một cô công chúa, chỉ cần công chúa sống trên đời này thì nhất định có thể tìm được.

Có thể là do lúc trước bọn họ đã dùng quá nhiều lực chú ý ở trên người của cô cả nhà họ Đường, còn có một Trình Nhu Nhu quấy rối, cho nên mới không tìm được công chúa chân chính.

Bây giờ chỉ cần bọn họ dốc hết toàn lực đề tìm công chúa chân chính thì chắc chắn có thể tìm được.

Quản gia Trọng cho là ông ta nói như vậy thì chắc chắn thành chủ sẽ khó phản ứng, ít nhất là thành chủ sẽ không cảm thấy lòng như tro nguội, dù sao thì lời nói lúc nãy của ông ta không chỉ nhắc tới thành chủ mà còn nhắc tới phu nhân.

Hơn nữa, lời nói này của ông ta cũng rất có đạo lý, chắc chắn công chúa và phu nhân ở cùng nhau, tìm được công chúa thì dĩ nhiên có thể có được tin tức của phu nhân.

Nhưng mà để quản gia Trọng phải bắt ngờ đó chính là Trương Minh Hoàng vẫn không có phản ứng, không biết là không nghe lọt lỗ tai hay là không nghe thấy, nhưng nói tóm lại là không thèm để ý.

“Thành chủ, bây giờ tôi đi tìm, nhất định phải tìm được công chúa.” Quản gia Trọng chỉ cảm thấy trái tim của mình như chìm vào trong đáy cốc lạnh lẽo, lạnh hoàn toàn, ông ta sợ nhát là khi nhìn thấy thành chủ như thế này.

Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ nhà mình vẫn không có phản ứng, ông ta bước về phía trước, lắc lắc tay ở trước mặt của Trương Minh Hoàng.

Rốt cuộc Trương Minh Hoàng cùng đã có phản ứng, con ngươi không có tiêu cự chậm rãi chuyển động nhìn về phía quản gia Trọng, ông ta nhìn quản gia Trọng, quản gia Trọng vẫn cảm thấy ánh mắt của thành chủ nhà mình dường như không có tiêu cự.

Thành chủ đang nhìn ông ta, nhưng mà lại giống như không nhìn thấy ông ta.

“Thành chủ, người đừng nản lòng, đừng thất vọng, bây giờ tôi đi tìm ngay, tôi lập tức thông báo cho Lương để Lương đi tìm, tôi thông báo cho Thành thiếu chủ để Thành thiếu chủ điều động tắt cả lực lượng của Quỷ Vực Chỉ Thành đi tìm.” Quản gia Trọng cảm thầy bây giờ Quỷ Vực Chỉ Thành có thể buông bỏ hết tất cả mọi chuyện mà chỉ cần làm một việc, đó chính là đi tìm công chúa.

Chỉ cần tìm được công chúa mới có thể cứu thành chủ trở về.

Lúc nói chuyện, quản gia Trọng đã lấy điện thoại di động ra định gọi điện thoại cho Lương và Thành thiếu chủ.

“Không cần đâu.” Con ngươi của Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng, nhưng mà ánh mắt thẳng tắp lại làm cho người ta có một loại cảm giác trống rỗng, lần này ông ta lại mở miệng nói, trong giọng nói có hơi khàn, âm thanh có vẻ trống rỗng.

Động tác gọi điện thoại của quản gia Trọng dừng lại, mắt nhìn thẳng vào thành chủ nhà mình, lúc nãy thành chủ nói quá nhỏ, ông ta nghe không rõ.