Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3289




Chương 3289

Bây giờ kết quả xét nghiệm ADN đang ở đây, bây giờ ngoại trừ anh ta ra thì tất cả mọi người đều tin vào kết quả này, bọn họ cho rằng cô Đường không phải là con gái của Thành chủ.

Thật ra, đối mặt với kết quả xét nghiệm như vậy, anh ta không đủ tự tin để đi chất vấn, điều duy nhất anh ta cầu xin lúc này là cọng tóc mà Tiểu Cửu và Cậu Tô mang về không phải là của cô Đường, hi vọng duy nhất bây giờ của anh ta chính là có thể đảo ngược tình thế.

Anh ta ôm tia hy vọng này cho nên muốn nỗ lực làm một lần cuối cùng, nhưng anh ta cũng không thể nói với Thành chủ được.

Dù sao thì kết quả xét nghiệm ADN đã có rồi, anh ta nói nhiều cũng vô ích, hơn nữa nếu anh ta nói với Thành chủ lầy thêm một cọng tóc nữa chưa hẳn Thành chủ sẽ đồng ý.

Trước đây Thành chủ lo lắng sẽ làm xáo trộn cuộc sống của cô Đường, bây giờ kết quả xét nghiệm như vậy, e rằng Thành chủ sẽ hết hy vọng, không cho anh ta đi nữa.

Vì vậy, cuộc gọi này, anh ta không thể gọi được.

Thành thiếu chủ nói xong thì sải bước rời đi.

Cậu Tô nhìn bóng lưng Thành thiếu chủ đang rời đi, vẻ mặt có chút phức tạp, nói thật thì anh ta rất muốn đi cùng Thành thiếu chủ, anh ta tin những việc Thành thiếu chủ làm tiếp theo sẽ rất náo nhiệt.

Thành thiếu chủ đối đầu với cô Đường, chắc chắn sẽ rất náo nhiệt đây.

Nhưng mà Thành thiếu chủ không cho anh ta đi theo, chú Lương cũng không nói gì nên anh ta chỉ có thể nhịn thôi.

Chú Lương lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện cho Thành chủ.

“Chú Lương, bây giờ chú muốn gọi báo cho Thành chủ sao?” Tiểu Cửu nhìn thấy hành động của chú Lương thì hai mắt lóe lên, Tiếu Cửu cảm thấy Thành chủ chưa chắc đã muốn biết kết quả như bây giờ, thật sự không cần phải vội nói với Thành chủ.

Cậu Tô nghe thấy Tiểu Cửu nói vậy thì nhanh chóng đưa mắt nhìn chú Lương: “Chú Lương, bây giờ là ba giờ sáng, Thành chủ chắn hẳn đang ngủ. Bây giờ gọi điện thoại không thích hợp lắm, cho dù có muốn nói với Thành chủ thì cũng không cần vội đến như vậy đâu.”

Cậu Tô cũng cảm thấy không cần nói với Thành chủ vội như vậy.

“Thành chủ rất coi trọng chuyện này hơn những gì các người tưởng tượng đấy.” Chống lại ánh mắt của bọn họ, chú Lương khẽ thở dài, sau đó nói thêm: “Hoặc nên nói là Thành chủ xem trọng cô Đường nhiều hơn những gì các người tưởng tượng.”

Mặc dù chú Lương không ở bên cạnh Thành chủ mỗi ngày giống như quản gia Trọng, nhưng qua máy lần báo cáo với Thành chủ, ông ta cũng thấy Thành chủ rất coi trọng cô Đường.

Vì vậy chú Lương rất chắc chắn bây giờ Thành chủ còn chưa ngủ, biết Thành chủ đang đợi tin tức, ông ta nhất định phải gọi báo cho Thành chủ, cho dù kết quả có ra sao thì cũng phải nói với Thành chủ.

Hơn nữa, kết quả xét nghiệm ADN này cũng không thể giấu mãi được, cho dù bây giờ ông ta không nói ra thì Thành chủ cũng sẽ biết, vậy hà cớ gì phải để Thành chủ đau khổ chờ đợi chứ.

Chú Lương cũng hy vọng cô Đường chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng bây giờ hóa ra không phải, chú Lương cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là chuyện tốt.

Sẽ tàn nhẫn như thế nào nếu cứ gieo hy vọng cho Thành chủ rồi lại khiến Thành chủ phải thất vọng, thà không cho hi vọng ngay từ đầu còn hơn.

“Chú Lương, ý của chú là Thành chủ còn chưa ngủ? Còn đang chờ tin tức? Sao có thể được chứ? Thành chủ là loại người nào, tính tình như thế nào, sao có thể đợi một cuộc gọi cả đêm được, tôi không nghĩ…”

Cậu Tô cảm thấy không có khả năng, Thành chủ trong lòng anh ta không phải người có tính cách như vậy.