Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2997




2997

Cô không muốn khiến người khác hiểu nhầm, vì vậy cô nhẫn nhịn không lên tiếng.

“Cậu Đường, anh có nghe thấy lời tôi nói không?! Tôi cảm thấy tiếp cận Tiểu vương tử kia thật sự vô dụng, cậu Đường có muốn thay đổi kế hoạch…” Mạnh Lâm cũng không biết tình huống bên này, vẫn tiếp tục nói.

Lâm Bối nhìn anh chằm chằm, tròng mắt cũng sắp trừng ra ngoài tớ nơi rồi, cô không dám nói lời gì, anh đang áp lên người cô, cô lại không thể cử động, vì vậy cô chỉ có thể giơ chân lên đá anh một phát thật mạnh.

Đối với Đường Lăng, một phát đá này của Lâm Bối cũng không tính là gì, Đường Lăng không nhịn được bật cười.

“Không cần.” Đường Lăng cười, rất rõ ràng, lời này là nói với Mạnh Lâm bên kia điện thoại.

Sau đó Đường Lăng cúp điện thoại, nếu biết Mạnh Lâm gọi điện thoại để nói mấy lời nhảm nhí này, chắc chắn anh sẽ không nhận.

“Trong Hoàng thất tôi không được sủng ái, không có sức ảnh hưởng, vì vậy anh đừng lãng phí thời gian trên người tôi.” Thấy anh cúp điện thoại, lúc này Lâm Bối mới lên tiếng, rõ ràng trong giọng nói của cô mang theo tức giận, còn có một số cảm xúc mà chính cô cũng không phát hiện.

Nếu nghe kỹ, còn có thể nghe ra một chút tủi thân!

“Nhưng tôi lại muốn lãng phí thời gian trên người em đấy.” Đường Lăng nhìn cô, khóe môi không nhịn được cong lên, cô phát cáu thế này đặc biệt sinh động, đặc biệt thú vị.

Khiến anh đặc biệt yêu thích!!!

“Nhưng tôi lại muốn lãng phí thời gian trên người em đấy.” Đường Lăng nhìn cô, khóe môi không nhịn được cong lên, cô phát cáu thế này đặc biệt sống động, đặc biệt thú vị.

Khiến anh đặc biệt yêu thích!!!

Câu nói này của Đường Lăng chắc chắn là lời thật lòng, cô là vợ anh, thời gian của anh đương nhiên phải dùng trên người cô rồi.

Nhưng rõ ràng Lâm Bối hiểu lầm ý tứ của anh, sắc mặt lập tức sầm lại, tức giận đọng lại trong mắt: “Tôi sẽ không giúp anh.”

Chẳng biết vì sao, giờ phút này trong lòng cô hơi khổ sở, Đường Lăng đang lợi dụng cô?!

Bởi vì lợi dụng cô nên mới có thể ôm cô vào phòng của anh!

Như vậy vừa rồi anh ta hôn cô thì sao? Cũng là vì muốn lợi dụng cô sao?!

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Lâm Bối cảm thấy lạnh lẽo, đồng thời cũng cảm thấy nhục nhã, sao Đường Lăng có thể như vậy.

“Thật nhẫn tâm, chỉ bằng quan hệ của chúng ta, sao em có thể nhẫn tâm như vậy?” Đường Lăng cảm nhận được cảm xúc cô thay đổi, nhưng anh cũng không vội giải thích, bởi vì anh rất rõ ràng, lúc này giải thích căn bản vô dụng, sẽ chỉ khiến cô càng nghĩ nhiều hơn mà thôi.

Vì vậy Đường Lăng cố ý càn rỡ theo cô!!!

“Quan hệ gì của chúng ta? Chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải giúp anh?” Lâm Bối lập tức nổi giận, giống như mèo con bị giẫm trúng đuôi, lập tức giãy nảy lên.

Cô cố gắng đẩy Đường Lăng ra, không đẩy được thì cô dùng chân đá: “Anh đi ra, đi ra.”

Tại sao Đường Lăng có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy chứ?

Vậy mà anh lại muốn lợi dụng cô? Hơn nữa anh còn thoải mái yên lòng như vậy, bây giờ bị cô biết rồi, anh chẳng những anh hề áy náy, ngược lại còn được đằng chân lân đằng đầu.

Sao anh có thể như vậy?

Trong lòng Lâm Bối cảm thấy dường như có cái gì đang thắt lại, rất đau, rất khó chịu, trước kia cô không chỉ một lần thầm mắng Đường Lăng hèn hạ vô sỉ trong lòng, nhưng lần này chuyện đã tồi tệ đến vậy mà chẳng biết tại sao cô lại không muốn mắng anh.