Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2971




Chương 2971

“Cảnh sát nói chỉ cần bên phía hai người rút đơn kiện, Lam Lam sẽ không sao cả.” Đương nhiên mẹ Trác nhận thấy được sự thiếu kiên nhẫn của bà cụ Đường, nhưng bà ta cũng biết mục đích mình tới đây hôm nay. Vì Lam Lam nhà bà, trước hết bà sẽ chịu đựng.

Bà cụ Đường nghe vậy thì trợn tròn mắt, nhìn thẳng vào mắt bà ta: “Bảo chúng tôi rút đơn kiện? Trác Hiểu Lam muốn giết Khiết Khiết nhà chúng tôi, nếu không có Hạo thần chạy tới kịp lúc thì Khiết Khiết đã chết trong tay Trác Hiểu Lam rồi, giờ cô lại bảo chúng tôi rút đơn kiện?”

Bà cụ Đường thực sự không thể tin được mẹ Trác lại nói ra lời này, hơn nữa giọng điệu bà ta còn kiểu dĩ nhiên?

Mẹ Trác tạm dừng, sau đó bổ sung một câu: “Chẳng phải bây giờ Khiết Khiết vẫn ổn sao? Đã không có gì thì cớ sao phải làm cho mối quan hệ giữa hai gia đình chúng ta trở nên căng thẳng như vậy?”

“Ha…” Bà cụ Đường tức đến mức bật cười, nghe đi, nghe đi kìa, lời nói kiểu gì thế này?

Đây là tiếng người ư?

“Đừng nói Trác Hiểu Lam muốn giết Khiết Khiết nhà chúng tôi, dù con bé chỉ chịu một chút ấm ức, nhà họ Đường chúng tôi cũng sẽ đòi lại công bằng cho nó. Chuyện này đã giao cho cảnh sát rồi, tiếp theo sẽ làm theo quy định của pháp luật.” Lần này là ông cụ Đường lên tiếng, vừa rồi ông còn nể tình, nhưng bây giờ ông phát hiện nể mặt những người này là một việc vô cùng sai.

“Ông cụ Đường, ông đừng nóng giận, chúng tôi biết chuyện này là lỗi của Lam Lam, chúng tôi đến đây để xin lỗi và nhận tội thay con bé.” Hiển nhiên ba Trác không ngờ ông cụ Đường luôn khoan dung sẽ nói như vậy, ông ta cũng nhất thời hơi luống cuống.

“Không cần, tôi đã nói rất rõ ràng về chuyện này, mọi việc đều do cảnh sát xử lý.” Ông cụ Đường bao dung, nhưng ông cũng bênh vực con cháu nhà mình, huống hồ những chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm với Khiết Khiết vốn dĩ không thể tha thứ được.

“Ông cụ Đường, Lam Lam còn nhỏ, không hiểu chuyện nên làm sai, xin ông hãy tha thứ cho con bé lần này…” Mẹ Trác vội vàng bào chữa cho Trác Hiểu Lam, theo ý của bà ta, hiển nhiên bà ta vẫn chưa nhận thức được con gái mình đã mắc lỗi lớn cỡ nào.

“Tha thứ? Cô cậu không biết những chuyện nó đã làm điên cuồng đến mức nào sao? Các người đi hỏi Trác Thanh có tha thứ cho nó không?” Bà cụ Đường lập tức ngắt lời mẹ Trác.

“Trác Thanh? Trác Thanh là em trai ruột của Lam Lam, chắc chắn thằng bé sẽ không trách Lam Lam, chắc chắn nó sẽ tha thứ cho Lam Lam.” Mẹ Trác sửng sốt, phản ứng đầu tiên của bà ta là sốt ruột phản bác, nhưng nghĩ tới dáng vẻ của Trác Thanh khi nói với họ những việc mà Lam Lam đã làm ngày hôm qua, bà ta càng nói về sau thì giọng càng nhỏ, rõ ràng là không đủ lòng tin.

“Cô nên đích thân đi hỏi Trác Thanh đi.” Bà cụ Đường khịt mũi, giờ bà đã biết rõ mọi chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm.

Mặc dù bây giờ Trác Thanh không sao, nhưng bà cụ Đường cảm thấy Trác Thanh sẽ không tha thứ cho Trác Hiểu Lam, cho dù Trác Hiểu Lam là chị ruột của anh ta.

“Ông cụ Đường…” Ba Trác không cam lòng, còn muốn bảo ông cụ Đường bỏ qua.

“Được rồi, chúng ta không cần nói nhiều nữa. Vợ tôi nói rất đúng, ngay cả con trai cô cậu còn không tha thứ cho những việc Trác Hiểu Lam đã làm, cô cậu nghĩ chúng tôi sẽ tha thứ sao?” Ông cụ Đường không cho ba Trác cơ hội lên tiếng.

“Không, không, chắc chắn Trác Thanh sẽ tha thứ cho Lam Lam, chúng là chị em ruột mà.” Mẹ Trác hoàn hồn, vội vàng cãi lại.

“Lúc Trác Hiểu Lam định giết Trác Thanh, cô ta có nghĩ họ là chị em ruột không?” Bà cụ Đường nhìn mẹ Trác, trên mặt là vẻ khó tin, mẹ Trác cưng chiều Trác Hiểu Lam đến mức không còn lời nào để nói nữa.

“Ông cụ Đường, chúng tôi biết chuyện này là lỗi của Lam Lam, may mà hiện tại không xảy ra việc gì quá nghiêm trọng, chúng tôi…” Ba Trác muốn chuyển qua chủ đề cũ, ông ta không muốn nói sang vấn đề về Trác Thanh, nhắc tới Trác Thanh là ông ta lại cảm thấy chột dạ.