Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2876




Chương 2876

Nhưng lúc đó cô ta không có cách nào khác, Trác Thanh vô cùng đề phòng lại không dễ dàng tin tưởng người khác, muốn đưa máy nghe lén cho Trác Thanh mà không bị anh ta phát hiện thì cô ta chỉ nghĩ đến Viên Ngữ.

Hơn nữa bởi vì ba của Viên Ngữ ở trong tay cô ta nên Viên Ngữ hoàn toàn nghe theo lời cô ta, cô ta cũng có thể khống chế Viên Ngữ.

Kế hoạch của cô ta vốn rất hoàn mỹ, nhưng cô ta không nghĩ tới mấy người Tô Khiết lại nghi ngờ mình, đến bây giờ cô ta không hiểu rốt cuộc mình đã lộ ra sơ hở ở đâu.

Cô ta càng không ngờ Cổ Vũ lại xuất hiện, nói có thể lập tức làm cho Viên Ngữ tỉnh lại, hoàn toàn phá hủy kế hoạch của cô ta.

Trong mắt Trác Hiểu Lam tràn đầy tàn nhẫn, nhưng lúc này cửa phòng bệnh được mở ra, có người mang thuốc đi vào phòng bệnh.

Trác Hiểu Lam nhìn thấy chén thuốc thì con ngươi co lại, nếu thuốc này có thể làm cho Viên Ngữ tỉnh lại thì tình hình sẽ rất bất lợi cho cô ta.

Nếu để Tô Khiết đưa ba Viên Ngữ đi thì cô ta hoàn toàn mất đi sự khống chế quân cờ Viên Ngữ, đến lúc đó Viên Ngữ chắc chắn sẽ khai tên cô ta ra.

Không, tuyệt đối không thể được.

Cô ta không thể ngồi chờ chết.

Trác Hiểu Lam cầm điện thoại nhanh chóng gửi đi một tin nhắn: “Gi ết chết tất cả những người đi vào biệt thự ở vùng ngoại thành.”

Trác Hiểu Lam suy nghĩ, lại gửi thêm một tin nhắn: “Nổ tung cả biệt thự đi.”

Nếu cô ta đã làm thì phải làm đến cùng, biệt thự nổ tung thì người trong đó chắc chắn không sống được, hơn nữa cũng sẽ không có ai nghi ngờ.

Còn chuyện làm cách nào thì cô ta tin tưởng người kia sẽ xử lý tốt, không làm người khác nghi ngờ.

Đối với cô ta thì một biệt thự chẳng là gì cả, một biệt thự có thể gi ết chết Tô Khiết thì cô ta cảm thấy rất đáng.

Lúc này trong biệt thự còn có Trác Thanh, Trác Hiểu Lam nhìn thấy qua máy giám sát, nhưng cô ta lại không hề quan tâm.

Cho dù Trác Thanh là em trai ruột của cô ta thì cô ta cũng không mềm lòng, thậm chí không hề do dự, nếu Trác Thanh mang theo Tô Khiết đến biệt thự của cô ta tìm người thì có nghĩa chống lại cô ta, đừng trách cô ta vô tình.

“Cô có chắc không.” Đối phương nhanh chóng gửi lại tin nhắn cho cô ta, xem ra đối phương có chút do dự.

“Chắc chắn.” Trác Hiểu Lam không đắn đó, không hề do dự, nhanh chóng nhắn hai chữ.

“Nhanh lên.” Trác Hiểu Lam lại bổ sung thêm hai chữ, cô ta sợ người kia kéo dài thời gian làm cho Tô Khiết chạy thoát.

“Biết rồi.” Đối phương lại trả lời tin nhắn.

Trác Hiểu Lam nhìn tin nhắn trên điện thoại thì khóe môi cong lên cười lạnh, Tô Khiết muốn đấu với cô ta sao, Tô Khiết còn thua xa.

Lúc này bởi vì có người mang thuốc vào cho nên sự chú ý của mấy người trong phòng bệnh đặt vào đó, Nguyễn Hạo thần và Đường Lăng cũng không chú ý tới sự khác thường của Trác Hiểu Lam.

Trác Hiểu Lam cài chế độ im lặng, cho nên Đường Lăng và Nguyễn Hạo thần cũng không nghe thấy cô ta gửi tin nhắn.

Nguyễn Hạo thần nhìn thấy người mang thuốc vào không phải là Trác Thanh, hơn nữa Tô Khiết cũng không quay về, đôi mắt hơi híp lại.