Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2855




Chương 2855

Hơn nữa Nguyễn Hạo thần nói báo cảnh sát, tới lúc đó Tào Du chắc chắn sẽ nhúng tay vào, Trác Hiểu Lam biết Tào Du tới lúc đó chắc chắn sẽ giúp Nguyễn Hạo thần.

“Hạo thần, cậu thật sự muốn đối với tôi như vậy sao?” Trác Hiểu Lam dừng bước chân, hai mắt nhìn chằm chằm vào Nguyễn Hạo thần, trong giọng nói đó mang theo vài phần đè nén, cũng mang theo vài phần ủy khuất, cô ta thật sự không có ngờ có một ngày Nguyễn Hạo thần sẽ đối xử với cô ta như vậy.

“Khi chị làm những chuyện đó chắc đã nghĩ tới kết quả.” Nguyễn Hạo thần chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô ta, ánh mắt đó ngoài cảm xúc lạnh lẽo ra thì không còn gì khác.

“Tôi làm cái gì rồi? Cậu nói tôi làm cái gì rồi? Không bằng không chứng, cậu dựa vào đâu mà đổ oan cho tôi.” Trác Hiểu Lam nhìn thấy thái độ của Nguyễn Hạo thần đối với cô ta hiện nay, trong lòng vừa giận vừa hận, Nguyễn Hạo thần tại sao muốn đối xử với cô ta như thế, tại sao chứ?!

“Chị đã làm cái gì bản thân chị rõ nhất.” Nguyễn Hạo thần không muốn nói nhiều với cô ta, anh bây giờ nhìn thấy Trác Hiểu Lam chỉ cảm thấy trong lòng tê tái, anh trước giờ không biết người mình luôn tin tưởng vậy mà là một con rắn độc ẩn nấp trong bóng tối.

“Trác Hiểu Lam, chị đi tự thú đi.” Trác Thanh lúc này đã nhìn rõ ràng, anh ta biết những chuyện này đều là Trác Hiểu Lam làm, Trác Hiểu Lam giảo biện nữa cũng không có tác dụng.

Bây giờ sự việc nháo to như vậy, thậm chí còn nháo tới mức xảy ra án mạng, muốn chuyện lớn hóa nhỏ chắc chắn là không thể rồi.

“Trác Thanh, em là có ý gì? Chị không có làm gì, em kêu chị đi tự thú cái gì?” Trác Hiểu Lam tuyệt đối là loại người thấy quan tài cũng không đổ lệ, rõ ràng tất cả mọi chuyện đều là cô ta làm, cô ta tới lúc này vẫn có thể mặt không đỏ tim không đập nhanh phủ nhận không chút áy náy.

“Trác Hiểu Lam, chị dám nói không phải là chị uy hiếp Viên Ngữ không? chị dám nói không phải là chị hại Viên Ngữ thành như này không?” Giọng nói của Trác Thanh lúc này không biết là vì giận dữ hay là vì đau khổ mà mang theo vài phần run rẩy, anh ta nhìn Trác Hiểu Lam, lạnh giọng nói: “Trác Hiểu Lam, chị dám nhìn vào mắt em nói tất cả mọi chuyện đều không liên quan tới chị không?”

Ánh mắt của Trác Hiểu Lam nhanh chóng lóe lên, có điều cô ta gần như không có chút do dự mà vội nhìn sang Trác Thanh, nói rõ ràng từng chữ: “Có liên quan gì tới chị chứ?”

Tô Khiết nhìn thấy dáng vẻ này của Trác Hiểu Lam, nhất thời đều không biết dùng cái gì để hình dung Trác Hiểu Lam nữa.

Trác Thanh thật sự không có ngờ, anh ta đều hỏi Trác Hiểu Lam như vậy rồi, Trác Hiểu Lam vậy mà còn có thể phủ nhận như người không liên quan, Trác Thanh lạnh lùng mỉm cười, khóe môi nhiều thêm vài phần tự giễu, trong ánh mắt lại lộ rõ vài phần rạn nứt: “Em đã nói, cho dù là ai hại Viên Ngữ thành ra như này, em đều sẽ không tha cho người đó.”

Nghĩ tới người con gái mình yêu sâu đậm bây giờ hôn mê không tỉnh, mà tên đầu sỏ lại là chị gái ruột của anh ta, trong lòng Trác Thanh không biết buồn bã cỡ nào.

“Hạo thần, báo cảnh sát đi.” Mắt của Trác Thanh hơi cụp xuống, che đi cảm xúc trong mắt, chỉ là giọng nói rất đau khổ đó của anh ta thế nào cũng không che đậy được.

Nếu bản thân Trác Hiểu Lam không thừa nhận, vậy thì báo cảnh sát, Hạo thần chắc cũng đã tra được một vài manh mối, tới lúc đó cảnh sát sẽ cho ra một kết quả cuối cùng, tới lúc đó cũng không cho phép Trác Hiểu Lam tiếp tục giảo biện nữa.

“Trác Thanh, em thật sự được, bởi vì một lời chia rẽ ly gián của Tô Khiết thì em muốn báo cảnh sát tới bắt chị ruột của em?” Trác Hiểu Lam rất tức giận, đây là em trai ruột của cô ta, trong tình cảnh này không giúp cô ta thì thôi, vậy mà còn kêu người báo cảnh tới bắt cô ta, anh ta thật sự là em gái tốt của cô ta mà.

Trác Hiểu Lam lúc này rõ ràng đã quên mất, bản thân cô ta đã đối đãi với người em trai ruột này như nào, cô ta không những hủy hoại tình yêu của em trai, còn hại người mà em trai yêu sâu đậm rơi vào trạng thái hôn mê không tỉnh.

Trác Hiểu Lam căn bản sẽ không nghĩ như này, nói chính xác, Trác Hiểu Lam căn bản sẽ không cảm thấy mình có lỗi, mặc kệ cô ta đã làm chuyện gì, cô ta đều cảm thấy là đúng.