Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2565




CHƯƠNG 2565

Nguyễn Hạo thần cười lạnh, cười nhưng không ra tiếng, ông cụ Nguyễn thật đúng là không từ bỏ ý định, hơn nữa tốc độ của ông cụ Nguyễn cũng thật nhanh, Cố Ngũ mới cho người bắt Rệp, ông cụ Nguyễn đã tìm một nhóm người khác.

“Lão đại, ông cụ Nguyễn chắc chắn không biết là chúng ta bắt Rệp, cũng không biết anh đã biết chuyện này , ông ta có lẽ chỉ cảm thấy Rệp làm việc không thuận lợi, chúng ta có nên để ông ta biết chút tình huống .. .” Cố Ngũ là người của Diêm môn, Diêm môn rất lâu rồi không làm chuyện phạm pháp, nhưng có vài chuyện khi làm Diêm môn vẫn dùng một ít thủ đoạn, hơn nữa đây cũng không phải thủ đoạn quá đáng gì.

Cố Ngũ chỉ là muốn để ông cụ Nguyễn biết chuyện này đã bị Nguyễn Hạo thần biết, đến lúc đó ông cụ Nguyễn chắc chắn sẽ bớt lộ liễu.

“Không cần.” Nhưng, Nguyễn Hạo thần lại ngắt lời anh ta: “Cứ để ông ta như vậy đi, cậu tìm người nhìn chằm chằm mấy người ông ta tìm tới, đừng để họ tìm được Tô Khiết và bọn trẻ là được, phải cam đoan an toàn của bọn họ.”

Thư kí Lưu đứng một bên, khoảng cách hơi xa, không nghe thấy lời của đầu máy bên kia, nhưng thư kí Lưu lại nghe được lời của tổng giám đốc, tổng giám đốc đây là có ý gì?

Không để họ tìm được bà chủ và bọn trẻ? Phải cam đoan an toàn của hai người?

Chẳng lẽ là bà chủ và bọn trẻ có nguy hiểm?

Chẳng lẽ là có người muốn tìm bà chủ và bọn trẻ? Có người muốn hại bà chủ và bọn trẻ?

Thư kí Lưu là người thông minh, đem mọi chuyện liên hệ lại với nhau, lập tức hiểu ra, sợ là ông cụ Nguyễn muốn kiếm chuyện với bà chủ và bọn trẻ, sợ là ông cụ Nguyễn hại bọn họ, cho nên tổng giám đốc mới có phản ứng như vậy.

Thư kí Lưu nghĩ thông suốt điểm này, tất cả mọi chuyện đều có thể giải thích được, khó trách tổng giám đốc xủ lí chuyện kia gấp như vậy .

“Lão đại, anh yên tâm, em chắc chắn sẽ canh chừng kĩ càng, tuyệt đối không để bọn họ tìm được bà chủ và cô chủ , hơn nữa bà chủ và cô chủ ở nhà họ Đường, bọn họ sao có khả năng tìm tới nhà họ Đường, anh không cần lo lắng.” Cố Ngũ lúc trước đã thấy dáng vẻ thâm trầm bỏ đi của Nguyễn Hạo thần, Cố Ngũ biết anh nghe ông cụ Nguyễn làm chuyện này trong lòng anh rất thất vọng.

Anh ta là người ngoài, nghe chuyện này, đều cảm thấy quá tàn nhẫn, nói chi đến Nguyễn Hạo thần.

Cố Ngũ thật sự không muốn để Nguyễn Hạo thần bị kích động nào nữa.

“Ừ.” Nguyễn Hạo thần cúi đầu ừ một tiếng, anh ta cũng biết Tô Khiết và Vũ Kỳ ở nhà họ Đường, người của ông cụ Nguyễn chắc chắn tìm không thấy họ, ông cụ Nguyễn căn bản là không biết Tô Khiết chính là cô cả nhà họ Đường, cho nên người của ông cụ Nguyễn tìm khó mà gây hại tới Tô Khiết và bọn trẻ.

Nhưng chuyện mà ông cụ Nguyễn làm không thể nào tha thứ được.

Anh ta sẽ không tha thứ!

Sau khi Nguyễn Hạo thần cúp điện thoại, cả văn phòng lý hoàn toàn im lặng, thư kí Lưu vẫn đứng ở chỗ cũ, không dám cử động, tất nhiên lúc này thư kí Lưu cũng không dám thả lỏng, dáng vẻ tổng giám đốc sau khi nghe điện thoại càng đáng sợ, chắc chắn là ông cụ Nguyễn lại làm chuyện gì, khiến tổng giám đốc giận.

Dù bây giờ thư kí Lưu có rất nhiều thứ không hiểu, nhưng anh ta không dám hỏi gì.

Mà nhà họ Nguyễn lúc này, ông cụ Nguyễn cùng và vợ ông ta đang rất vui, cực kỳ vui nữa là đằng khác, nụ cười vẫn luôn hiện lên trên mặt họ, đám hỏi với Quỷ Vực Chi Thành, hai người càng nghĩ càng vừa lòng.

“Ông chủ, bà chủ, người của Quỷ Vực Chi Thành gửi cái này tới, nói là để ông chủ tự mình mở.” Bảo vệ cầm một bức thư đi tới, đưa nó tới trước mặt ông cụ Nguyễn.