Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2515




Chương 2515

“Nhưng tôi thích Nguyễn Hạo thần, tôi muốn lấy anh ấy.” Trình Nhu Nhu nghe thấy lời này của Bùi Doanh, suýt nữa cho là thật. Nhưng lần này Trình Nhu Nhu phản ứng khá nhanh, cô ta lập tức nghĩ tới chuyện thành chủ sẽ không quan tâm tới mình, vậy nên bây giờ cô ta nhất định phải được kết hôn với Nguyễn Hạo thần.

Trong nhận thức của cô ta. Không ai có thể tốt hơn Nguyễn Hạo thần!!!

Bùi Doanh khá hài lòng về câu này của Trình Nhu Nhu, dù sao Bùi Doanh cũng cố ý diễn cho ông bà cụ Nguyễn xem, chứ không thật sự muốn đi.

Lời nói của Trình Nhu Nhu cũng cho Bùi Doanh một bậc thang đi xuống.

“Tôi biết công chúa thích tổng giám đốc Nguyễn, thành chủ cũng vì biết công chúa thích tổng giám đốc Nguyễn nên mới đồng ý cho chúng ta tới đây. Nhưng nếu không có giấy chứng nhận kết hôn, dù công chúa có thích hơn nữa cũng vô dụng, thành chủ sẽ không đồng ý gả công chúa đi đâu. Thành chủ không dễ gì mới tìm lại được công chúa, thành chủ coi công chúa còn quan trọng hơn chính con mắt của mình nữa, sao có thể để công chúa chịu thiệt thòi được?” Câu này Bùi Doanh nói với Trình Nhu Nhu, nhưng thực chất lại để cho ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn nghe.

Trình Nhu Nhu hơi sững sờ khi nghe Bùi Doanh nói, nếu những điều cô ta nói là thật thì tốt biết mấy!

Nếu thành chủ thật sự thương yêu cô ta thì tốt quá. Cô ta cũng không cần phải lo lắng tìm cho mình một con đường.

Bùi Doanh thấy Trình Nhu Nhu không nói nhiều, còn tưởng cuối cùng cô ta cũng thông minh một lần, trong lòng cũng khá hài lòng.

“Công chúa, chúng ta về nói chuyện với thành chủ đi, còn về việc thành chủ có đồng ý hay không, chỉ có thể đến lúc đó rồi nói thôi.” Bùi Doanh cố ý éo tay Trình Nhu Nhu, giả vờ đưa cô ta đi.

Trình Nhu Nhu vẫn chưa hoàn hồn, vẫn còn chút sững sờ, vậy nên nhất thời cũng không nói được lời từ chối, nhưng đã bị Bùi Doanh kéo về phía trước một bước.

Ông cụ Nguyễn thấy công chúa thật sự định đi thì cũng hơi sốt ruột, đẩy bà cụ Nguyễn một cái.

“Công chúa, đợi đã.” Bà cụ Nguyễn bị ông ta đẩy, lập tức gọi Bùi Doanh và Trình Nhu Nhu lại: “Hôn nhân là chuyện lớn, không phải trò đùa, đương nhiên cần phải bàn bạc kỹ lưỡng, còn về giấy chứng nhận kết hôn này, chúng ta cũng có thể bàn bạc.”

“Bà cụ Nguyễn, đây là nghi thức của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi, là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhất định phải tuân theo. Vậy nên tôi sợ rằng chuyện này không có thể bàn bạc, nếu ông bà không đồng ý ký tên thì coi như cuộc hôn nhân này không thành.” Bùi Doanh thấy ông bà ta sốt sắng thì trong lòng cũng thầm đắc ý, nhưng lại buông lời từ chối.

Bùi Doanh hiểu, càng là lúc này lại càng không thể nhượng bộ, vì một khi nhượng bộ, sau này rất khó nói chuyện.

“Chúng tôi cũng sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện buổi sáng.” Bà cụ Nguyễn cố ý nhắc đến chuyện công chúa Quỷ Vực Chi Thành bị ném ra khỏi cửa Dạ Thị sáng nay, câu này cũng mang theo một chút ý đe doạ.

“Bà cụ Nguyễn, tôi nghĩ có thể bà hiểu lầm ý chúng tôi rồi, với năng lực của Quỷ Vực Chi Thành, chút chuyện nhỏ này chẳng lẽ chúng tôi lại không giải quyết được? Vậy nên chuyện liên quan đến công chúa, chưa chắc đã cần nhà họ Nguyễn giúp đỡ.” Bùi Doanh nói rất hống hách, đương nhiên những lời này của cô ta không sai, đúng là chuyện này chẳng là gì, không cần thành chủ lên tiếng, dù người phía dưới cũng có thể giải quyết.

Nhưng mấu chốt là Trình Nhu Nhu không có địa vị gì ở Quỷ Vực Chi Thành, vậy nên Quỷ Vực Chi Thành sẽ không quan tâm những chuyện này.

Tất nhiên ông bà Nguyễn không biết chuyện này, Bùi Doanh lừa họ cũng không sao.