Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2407




Chương 2407

Hơn nữa bây giờ đứa bé 5 tuổi này còn là cậu chủ nhỏ của bọn họ.

Đến bây giờ, cuối cùng Cố Ngũ của hoàn toàn ý thức được một chuyện, cậu chủ nhỏ mặc dù mới 5 tuổi, nhưng chắc chắn không phải là người dễ lừa gạt.

Cậu chủ nhỏ không chỉ không dễ lừa gạt, còn rất tinh ranh, hơn nữa cậu chủ nhỏ chính là một tiểu ác ma.

“Có sao? Tôi không nói dối mà, những điều tôi nói đều là sự thật, quay về tôi sẽ nói như vậy với mẹ tôi, chắc chắn mẹ sẽ tin, dù sao mọi người bắt cóc tôi là sự thật, là mọi người bắt cóc tôi đến Diêm Môn.” Đường Minh Hạo dùng giọng nói còn mang theo sự non nớt của cậu bé để nói lời đe dọa.

Cố Ngũ cứ nhìn chằm chằm vào cậu bé Đường Minh Hạo như vậy, khóe miệng Cố Ngũ giật giật, anh ta từng gặp nhiều người lợi hại, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh ta gặp một người lợi hại như vậy.

Cậu chủ nhỏ thật sự là một người rất lợi hại, còn lợi hại hơn cả lão đại của anh ta.

Ba người khác vừa bị tiểu tổ tông Đường Minh Hạo lừa bịp, lúc này đều cảm thấy mình thực sự còn rất may mắn, Đại ca Cố thực sự quá thảm, quá thảm!!

Dùng tay đánh? Dùng chân đá? Cái này cũng thôi đi, còn dùng roi da quất?

Hơn nữa cậu chủ nhỏ còn trực tiếp tố cáo Đại ca Cố với mợ chủ.

Cậu chủ nhỏ thật sự là một người lợi hại, rất lợi hại!!

“Cố Ngũ, còn ngây người ra đấy làm gì? Không phải muốn đưa tôi trở về sao?” Đường Minh Hạo nhìn thấy Cố Ngũ cứng đờ người, không chút động đậy, còn cố ý thúc giục Cố Ngũ: “Nói không chừng mẹ tôi đã về nhà họ Đường rồi, đương nhiên cho dù mẹ tôi vẫn chưa về cũng không cần lo lắng, tôi có thể gọi điện thoại cho mẹ tôi.”

Khóe miệng Cố Ngũ lại một lần nữa giật giật, Cố Ngũ anh ta cũng được xem là một nhân vật khiến người khác nghe thấy là khiếp sợ, hôm nay lại bị hạ dưới tay của một đứa trẻ 5 tuổi.

Không, đây không phải là một đứa bé năm tuổi, đây là một tiểu ác mail!

“Cậu chủ nhỏ, tổ tông, nào, chúng ta nói chuyện được không.” Cố Ngũ hít một hơi thật sâu, cố gắng để mình bình tĩnh lại, tiểu tổ tông Đường Minh Hạo đã nói ra những lời uy hiếp một cách rõ ràng như vậy, sao anh ta còn dám đưa người về dưới tình huống như này được.

Cố Ngũ tin là nếu như anh ta cứ đưa tiểu ác ma về như vậy, có lẽ anh ta không thể sống sót mà rời khỏi nhà họ Đường.

“Không nói chuyện nữa, đã muộn rồi, tiểu gia cũng nên về nhà ngủ rồi.” Khóe miệng của Đường Minh Hạo rõ ràng nhếch lên, trên khuôn mặt rõ ràng mang theo ý cười, là nụ cười hả hê kia.

“Không vội, không vội, vẫn còn sớm lắm, lúc này vẫn chưa đến 8h, sớm như vậy sẽ không ngủ được.” Lúc này Cố Ngũ chỉ có thể kéo chủ đề lại, không có cách nào, anh ta không muốn chết, thậm chí không muốn chết một cách thảm hại.

Sức sống mãnh liệt khiến Cố Ngũ không thể không làm như vậy!!

“Vì vậy, chúng ta nói chuyện thẳng thắn với nhau được không.” Cố Ngũ đặt Đường Minh Hạo xuống, lúc này xe đã ở trước mặt, nhưng anh ta lại không dám bế Đường Minh Hạo lên xe.

“Đi, chúng ta đi vào phòng để nói chuyện.” Cố Ngũ thực sự không còn cách nào khác, anh ta chỉ có thể mời tiểu ác ma này vào phòng, sau đó hỏi tiểu ác ma này rốt cuộc muốn làm gì?

“Được rồi, vậy đi vào nói chuyện.” Đường Minh Hạo ra dáng đại gia trả lời một câu.

Khóe miệng của Cố Ngũ run rẩy rất dữ dội, trong lòng vô cùng bất lực, không nói nên lời, vô cùng buồn bực, nhưng Cố Ngũ vẫn phải mỉm cười: “Cậu chủ nhỏ, mời.”

Đường Minh Hạo ngẩng cao đầu, sau đó bảo Cố Ngũ dẫn đường, đi về phía Diêm Môn.

Những người khác nhìn thấy cảnh tượng này, đều kinh ngạc đến mức trợn trong mắt, cậu chủ nhỏ cũng quá lợi hại rồi?