Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2394




Chương 2394

Phạm My nhìn thấy Đường Minh Hạo đi đến sân, đi về phía những đồ chơi bình thường các cậu hay chơi, liền yên tâm lên lầu, dù sao trong sân của nhà họ Đường cũng còn có những người khác, hơn nữa nhà họ Đường đề phòng nghiêm ngặt, người ngoài không thể vào được.

Đường Minh Hạo chơi ở trong sân rất là an toàn.

Sau khi Phạm My lên lầu, Đường Minh Hạo liền chuyển hướng, không có đi đến nơi mấy món đồ chơi, mà là đi về phía cửa chính.

Đương nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo từ trước đến nay đều vô cùng thông minh, cậu biết nếu như bị bọn người quản gia phát hiện cậu muốn đi ra cửa, chắc chắn bọn họ phải hỏi cái này hỏi cái kia, hơn nữa chắc chắn sẽ không để cậu đi ra ngoài một mình.

Cho nên Đường Minh Hạo cố gắng hết sức tránh quản gia, còn có những người khác ở bên trong nhà họ Đường, một mình lặng lẽ đi đến cửa chính.

Đương nhiên, Đường Minh Hạo biết, cậu trực tiếp đi ra ngoài như vậy, khẳng định sẽ để cho người bên ngoài nghi ngờ, cho nên cậu cố ý cầm một cái cầu, chơi một hồi, sau đó giả bộ không cẩn thận vử cầu ra ngoài cửa.

Sau đó cậu liền rất tự nhiên nhanh chóng đi về phía cửa chính, lần này, cậu lại có lý do, cậu muốn đi nhặt cầu.

Không gọi điện thoại được, Đại ca Cố không tiếp điện thoại. Tiểu đội trưởng vẫn không gọi được điện thoại, có chút nóng nảy, bọn họ lại không có điện thoại của cậu ba Nguyễn, đương nhiên, bọn họ cũng không dám trực tiếp đến hỏi ý của cậu ba Nguyễn..

“Đứa bé kia đi ra? Nó thật sự chính là Đường Minh Hạo à?” Giờ phút này mấy người canh giữ ở bên ngoài đều nhìn thấy Đường Minh Hạo đang chạy đến phía cửa chính, cả đám đều theo bản năng nín thở.

“Chắc chắn rồi, vừa mới nãy chính miệng bà Đường đã gọi, tuyệt đối sẽ không sai, lão đại nói người ở nhà họ Đường, chắc chắn sẽ không sai, mà chúng ta tra xét hai ngày một đêm cũng không có phát hiện người nào khả nghi khác, chắc chắn là nó không sai rồi.”

“Vậy bây giờ chúng ta làm sao đây?”

Mấy người nhìn qua cậu bé ở cửa chính cả đám đều trầm mặc.

“Làm sao bây giờ? Có thể làm sao chứ?”

Mà tại lúc này, bạn nhỏ Đường Minh Hạo mở ra cửa lớn, bước ra.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng giả bộ làm như không có việc gì, cũng không có nhìn khắp nơi, cậu liền đi thẳng tới trước chỗ chính mình vừa mới ném ra quả cầu, nhặt cầu lên.

Sau khi bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhặt cầu lên, liền trực tiếp xoay người, đi vào trong sân lớn.

“Các người nhanh quyết định đi, phải làm sao? Nó sắp quay về rồi, nếu như nó trở về khẳng định sẽ không dễ dàng ra lại đâu, đến lúc đó chúng ta cũng không có cơ hội, chúng ta cũng không thể trực tiếp đi vào nhà họ Đường trói người dẫn đi?” Có người nhìn thấy Đường Minh Hạo sắp trở về, trực tiếp vội vàng.

“Đúng đúng, nhanh quyết định đi, bằng không thật sự không kịp đó, nếu như bỏ qua cơ hội tốt như vậy sợ là sẽ không có nữa đâu.”

“Nhưng vẫn chưa gọi cho Đại ca Cố được.” Tiểu đội trưởng cũng vội vàng, nhưng mà tình huống bây giờ quá phức tạp, anh ta cũng không dám tuỳ tiện quyết định.

“Lúc đầu Đại ca Cố bảo chúng ta đến đã dặn dò chúng ta trực tiếp ép buộc dẫn người về, không sai được, trước tiên chúng ta cứ trói người về rồi hẳn nói, nhanh lên, nó sẽ vào đó.”