Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1999




Chương 1999

“Cô đi thì biết thôi.” Tiểu Cửu không nói thẳng ra, dù sao thì thân phận của thành chủ quá đặc biệt, chuyện này đợi để thành chủ tự mình nói tương đối tốt hơn.

“Được được, tôi đi theo cô, tôi vẫn muốn biết ba của tôi là một người như thế nào, tôi đi theo cô gặp ông ấy.” Trong lúc nhất thời Trình Nhu Nhu kích động đến tay chân phát run, cô ta đã thật sự tìm được ba ruột của mình rồi, thật là quá tốt!

Tiểu Cửu nhẹ gật đầu.

Không biết Trình Nhu Nhu có phải là bởi vì quá mức kích động, lúc cô ta nhấc chân lên muốn đi, thân thể đột nhiên nhoáng một cái thiếu chút nữa đã ngã quỵ.

Tiểu Cửu nhanh chóng đưa tay đỡ cô ta lại: “Có phải là cô cảm thấy không thoải mái không vậy? Tôi thấy sắc mặt của cô không tốt lắm.” Tiểu Cửu nhìn về phía Trình Nhu Nhu, phát hiện sắc mặt của cô ta có hơi tái nhợt, nhìn có vẻ như là rất yếu ớt.

“Không có chuyện gì đâu, có thể là do nghỉ ngơi không tốt mà thôi, hồi sáng này hơn sáu giờ tôi mới trở về, chỉ là ngủ không đến hai tiếng đồng hồ, không có nghỉ ngơi tốt.” Trình Nhu Nhu cũng không hề để ý, cũng không suy nghĩ gì nhiều, cũng chẳng nhận ra có cái gì không đúng, hiện tại cô ta vội vàng đi gặp ba của cô ta.

Tiểu Cửu không nói gì nữa, dẫn theo Trình Nhu Nhu trực tiếp đi ra khỏi cửa.

Chỗ này cách với nơi của bọn họ không xa, lái xe chỉ cần ba phút là đến rồi.

Lúc Tiểu Cửu dẫn theo Trình Nhu Nhu đến thì Trương Minh Hoàng đã đến rồi.

Bởi vì trước đó chú Lương đã nói cho quản gia Trọng biết ngày hôm qua lúc Tiểu Cửu trở về thì có nói là sáng ngày mai sẽ dẫn người tới, chú Lương nghĩ là chuyện này cần phải được điều tra cho rõ ràng, đối với ai cũng tốt.

Nhưng mà Thành thiếu chủ ngày hôm qua nói là muốn đến tham gia cuộc vui vẫn còn chưa tới, mặc dù là Thành thiếu chủ rất thích tham gia chuyện vui, nhưng mà ghét nhất là chờ đợi, cho nên anh ta đã tính toán thời gian để đến, lúc kết quả ra rồi hẵng nói.

Lúc Tiểu Cửu dẫn theo Trình Nhu Nhu tới, mấy người bọn họ nhìn thấy Trình Nhu Nhu mà ai nấy cũng đều sửng sốt.

Mấy người đàn ông từ trước đến nay không biết rung động là gì vậy mà bây giờ trên mặt cũng lộ ra biểu cảm kinh ngạc không tin nổi, thậm chí là giật mình.

Quản gia Trọng vạn năng là một người luôn tỉnh táo trầm ổn, kinh ngạc đến nỗi mở to mắt, những năm gần đây ông ta luôn đi theo bên cạnh thành chủ, lúc thành chủ vẽ tranh thì ông ta thường xuyên đứng ở một bên nhìn xem.

Cho nên đối với cô gái trên bức tranh của thành chủ, ông ta quen thuộc nhất.

Cô gái này cùng với cô gái trên bức tranh của thành chủ quả thật rất giống rất giống, nếu như không phải tuổi của cô gái này không khớp, ông ta sẽ hoài nghi cô ta chính là người trên bức tranh của thành chủ.

Sao lại giống như vậy chứ, tại sao lại giống như vậy?

Nếu như không phải đã nhận định cô cả nhà họ Đường từ trước, quản gia Trọng đều cảm thấy cô gái này sẽ là con gái của thành chủ.

Giờ phút này, ngay cả ánh mắt của Trương Minh Hoàng cũng thay đổi…

Trên mặt của Lương cũng có biểu cảm không thể tưởng tượng nổi, ông ta đã nghe Tiểu Cửu nói rằng cô gái kia với người trên bức tranh của thành chủ rất giống nhau, nhưng mà ông ta không nghĩ lại giống nhau như thế.

Thiếu chút nữa là cậu Hàn đã huýt sáo, cô gái này chắc thật sự là con gái của thành chủ nhỉ.

Căn bản cũng không cần phải xét nghiệm gì nữa đâu ha?