Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1920




Chương 1920

“Có chuyến bay đến thành phố A không?” Cậu ba Nguyễn hỏi vội, trong lúc nói chuyện, đôi mắt anh khẽ híp lại.

“Có.” Người ở đầu dây bên kia trả lời rất nhanh, không hề do dự một chút nào cả.

“Được, tôi biết rồi.” Ánh mắt cậu ba Nguyễn tối sầm xuống, giọng nói của anh cũng trở nên lạnh lùng.

Đường Bách Khiêm đến thành phố A!

Công chúa nhỏ nhà anh không nhầm.

Đường Bách Khiêm vừa đến thành phố A đã liên lạc với Tô Khiết?

Rồi Tô Khiết vội vội vàng vàng đi gặp Đường Bách Khiêm sao?

Cậu ba Nguyễn thầm nghĩ có phải vì chuyện của Đường Vân Thành hay không, có phải Tô Khiết muốn nhờ anh ta giải quyết chuyện của Đường Vân Thành chăng?

Nhưng Tô Khiết không kêu anh giúp mà lại kêu Đường Bách Khiêm giúp à?

Anh không giỏi bằng Đường Bách Khiêm hay sao?

Huống hồ chi Đường Bách Khiêm cũng không thạo xử lý mấy việc như thế này.

Mắc gì Tô Khiết lại nhờ anh ta giúp đỡ chứ?

Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến việc bây giờ Đường Vân Thành xảy ra chuyện lớn như thế, Tô Khiết cũng không có tâm trạng hẹn hò đâu nhỉ?

Nhưng anh lại nhớ đến những lời Tô Khiết đã nói lúc gọi điện thoại, cô rất bình tĩnh, tựa hồ đã tính toán chu đáo hết trong lòng, giống như chuyện của Đường Vân Thành không có gì lớn hết vậy.

Sau khi cúp máy, tâm trạng của cậu ba Nguyễn càng trở nên phức tạp hơn.

Mà bây giờ Thành thiếu chủ đã đến thành phố A, anh ta không đến phân bộ quỷ vực chi thành thành phố A, thế nhưng Bùi Doanh vẫn tìm thấy anh ta, Bùi Doanh còn dẫn theo một người con gái.

Lúc nhìn thấy người con gái mà Bùi Doanh dẫn đến, đôi mắt anh ta chơm chớp, anh ta biết mấy năm nay thành chủ vẫn luôn tìm kiếm một người con gái không biết họ tên, không có bất kỳ thông tin gì cả, chỉ có một tấm chân dung của thành chủ mà thôi.

Bây giờ cô gái mà Bùi Doanh dẫn đến rất giống, rất giống với cô gái trong bức tranh của thành chủ.

Anh ta nhìn người con gái trước mặt mình, vừa nhìn đã thấy giống với cô gái trong tranh, nếu không phải vì tuổi tác bị lệch thì anh ta còn ngỡ đây chính là cô gái mà thành chủ muốn tìm.

Thảo nào Bùi Doanh lại nói chắc như đinh đóng cột, thành chủ mà nhìn thấy cô gái này, chắc chắn cũng sẽ tin tưởng ngay.

Nếu không phải anh ta biết Bùi Doanh có ý đồ khác từ sớm thì anh ta còn nghi ngờ, chẳng biết cô gái này có phải là con ruột của thành chủ hay không.

Nhưng mà cũng chưa chắc không phải là thật, dù gì Lương nói cô Đường là con gái của thành chủ cũng chỉ là nghi vấn mà thôi, biết đâu chừng cô gái này chính là con gái của thành chủ thì sao?

Chuyện này càng lúc càng thú vị rồi đây.

“Thành thiếu chủ, tôi đã đưa cô ta đến đây rồi, còn lại phải trông chờ hết vào anh.” Bùi Doanh mỉm cười, trông rất đỗi tự tin, thậm chí còn có vẻ đắc ý.

“Ừm.” Thành thiếu chủ khẽ đồng ý, có một vài chuyện anh ta định tính kế lâu dài, càng thú vị thì càng vui.