Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1429




Chương 1429

“Vậy để cậu ba Nguyễn vào sao?” Quản gia không quá hiểu ý tứ của bà cụ, cho nên lại hỏi một câu.

“Dù sao hai bảo bối bây giờ đã ngủ rồi, cứ để cậu ta vào đi.” Bà cụ Đường cảm thấy Khiết Khiết nếu như không cản được, vậy chỉ có thể để Nguyễn Hạo Thần vào.

May mà hai bảo bối đã đi ngủ rồi.

“Với tình trạng này trong nhà, bà cảm thấy cậu ta có thể không phát hiện ra sao?” Ông cụ Đường nhìn quanh đại sảnh có rất nhiều đồ của hai bảo bối, khẽ lắc đầu.

“Cũng đúng, vậy ông nói xem phải làm sao?” Bà cụ Đường cũng phát hiện điểm này, trong đại sảnh này, đồ của hai bảo bối thật sự quá quá nhiều rồi.

“Cậu ta chắc chắn đến tìm chúng ta, chúng ta ra bên ngoài nói chuyện, bên ngoài đồ của hai bảo bối vẫn ít một chút, không lộ ra quá nhiều.” Ông cụ Đường rõ ràng đã sớm nghĩ tới rồi, khi nói lời này đã đứng lên.

“Được, được, chủ ý này hay.” Bà cụ Đường tự nhiên đồng ý ngay.

“Vậy tôi phải đi nghe thử mới được.” Ông cụ Tô cũng đứng dậy theo.

Phạm My vừa rồi đã dẫn hai bảo bối lên lầu, ba người trong đại sảnh toàn bộ cất bước đi ra ngoài vườn.

Ba người già đi vào trong vườn, nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đã đi vào vườn rồi, Tô Khiết cản nhưng không thể cản được.

“Nha đầu này thật sự được mà, ông nói nó rốt cuộc là thương con trai hay thương người ông hơn?” Bà cụ Đường nhìn thấy chuyện này, trực tiếp không nhịn được cười.

Khiết Khiết có thể cản không được Nguyễn Hạo Thần? Bà ta không tin đâu, chuyện này nói cho ai nghe cũng không có ai tin.

Phải, chỉ lấy năng lực của cậu ba Nguyễn, Tô Khiết hoặc có khả năng không phải đối thủ, nhưng Nguyễn Hạo Thần chắc chắn tôn trọng Khiết Khiết, chắc chắn nghe theo Khiết Khiết.

Nếu như thái độ của Khiết Khiết kiên định, không cho thương lượng, Nguyễn Hạo Thần có thể vào sao?

Ông cụ Đường và ông cụ Tô nghe thấy lời của bà ta, cũng không nhịn được mỉm cười, thật ra, điều bọn họ muốn nhìn thấy nhất chính là Tô Khiết có thể hạnh phúc, cho nên, tình hình như này, bọn họ thật ra vui lòng nhìn thấy.

Ba người già từ từ đi đến đình hóng mát trong vườn, ngồi xuống, quản gia đã pha trà, bê tới.

Tô Khiết lúc này đã bước vào vườn, tự nhiên nhìn thấy rồi, mắt của cô lóe lên, ba người này lúc này ra đây, hơn nữa chỉ có ba người bọn họ, ý tứ đó đã rất rõ ràng rồi.

Khóe môi của Tô Khiết hơi giật giật, quả nhiên, gừng càng già càng cay, người nào người nấy đều là lão hồ ly!

Ba người già đều ra đây rồi, Tô Khiết tự nhiên cũng không cần tiếp tục ‘cản’ Nguyễn Hạo Thần nữa.

Nguyễn Hạo Thần tự nhiên cũng nhìn thấy ba người già, trực tiếp rảo bước đi tới.

Anh trước khi đến đây thì đã biết Tô Khiết cũng đón ông cụ Tô đến nhà họ Đường, cho nên, anh nhìn thấy ông cụ cũng không có bất ngờ.

Nguyễn Hạo Thần bước tới, Tô Khiết tự nhiên cũng đi theo, sau khi Nguyễn Hạo Thần đi được mấy bước, lại đột nhiên dừng lại.

Tô Khiết thấy hơi lạ, thuận theo ánh mắt của anh nhìn qua, sau đó bèn nhìn thấy chiếc xe màu hồng phấn nhỏ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ— loại ô tô điện cho trẻ con chơi.

Rất rõ ràng, Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy chiếc xe đó, cậu ba Nguyễn rõ ràng cũng cảm thấy trong nhà họ Đường xuất hiện chiếc xe như này không quá bình thường.