Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1289




Chương 1289

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần không nghe được lời nói của Tô Khiết, cho nên cô gọi anh, anh không hề đáp lại.

Anh hôn cô càng ngày càng điên cuồng, càng ngày càng thô bạo, chỉ những nụ hôn như vậy anh cũng không thỏa mãn nên tay bắt đầu kéo quần áo của cô, một tay thậm chí còn trực tiếp đè lên da thịt của cô, hung hăng chà xát.

Lúc này, anh quá mức điên cuồng, không khống chế được, điên cuồng khiến người ta run rẩy.

“ ah….” Tô Khiết rít một hơi, nhanh chóng vươn tay nắm lấy cổ tay của anh, cố gắng ngăn cản động tác của anh.

Cô biết Nguyễn Hạo Thần bây giờ vẫn chưa tỉnh nên không biết mình đang làm gì, rất có thể anh sẽ “làm” cô ở đây.

Tô Khiết dùng hết sức lực, điều khiển hai tay của anh, sau đó muốn đưa anh lên xe trước, nhưng cách xe hơi xa, lúc này Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn không phối hợp, Tô Khiết không thể dẫn anh đi ngay lập tức.

Tô Khiết nắm cổ tay anh, thân thể cô hơi rụt lại, anh không thể hôn cô, Nguyễn Hạo Thần rất bất mãn, anh đẩy tay cô ra, sau đó anh nghiêng người đè cô xuống đất, may mà bên này có cỏ, mặt đất mềm mại.

Nếu không, Tô Khiết hẳn là bị anh đẩy ngã xuống đất sẽ rất đau.

Sau khi đè cô dưới thân, động tác của Nguyễn Hạo Thần càng liều lĩnh, điên cuồng và vô nguyên tắc.

Lúc này Tô Khiết đang nghĩ, liệu cô có nên làm anh ngất xỉu rồi lôi anh về không?

Dù thế nào đi nữa, không thể như thế này ở đây…

Trong lòng Tô Khiết thở dài, cho dù không ngất đi, nhưng ít nhất cũng phải tỉnh lại, Tô Khiết đưa tay sờ đến một viên đá.

Tô Khiết nhấc viên đá lên thở ra kịch liệt, sau đó giơ tay đập về phía Nguyễn Hạo Thần, đương nhiên cô không đánh vào đầu Nguyễn Hạo Thần mà là cánh tay của anh.

Lần này Tô Khiết dùng rất nhiều sức, bởi vì cô sợ sẽ không thể đánh tỉnh Nguyễn Hạo Thần.

Đột nhiên đau đớn, Nguyễn Hạo Thần hừ nhẹ một tiếng, động tác dừng lại, hơi nhấc người lên nhìn cô.

“Tô Khiết.” Rõ ràng lúc này anh mới tỉnh táo lại một chút, nhìn cô, anh có chút bối rối, hiển nhiên không biết mình vừa mới làm cái gì.

Tô Khiết không giải thích với anh vì cô sợ trong giây phút tiếp theo anh lại trở nên điên loạn.

“Đi, lên xe trước.” Tô Khiết đẩy anh dậy.

Nguyễn Hạo Thần nhướng mắt, hiển nhiên là nhận ra đang ở bên ngoài nên ngoan ngoãn đứng lên, sau khi đứng dậy lại vươn tay ra ôm cô vào lòng, mặt nghiêng ngả, muốn tiếp tục hôn cô.

Tô Khiết dùng sức đẩy anh, kéo anh rồi bước nhanh lên xe.

Tô Khiết muốn mở cửa xe, nhưng cửa còn chưa mở ra, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên đè cô lên xe, lại hung hăng hôn cô.

Tô Khiết đẩy anh, nhưng không đẩy được, cô chỉ có thể vươn tay thật mạnh mở cửa xe, sau đó liều mạng chen sang một bên nhét Nguyễn Hạo Thần vào trong xe.

Sau khi Tô Khiết đẩy anh lên xe, cô muốn vòng qua phía trước mở cửa xe, nhưng ngay sau đó, cô lại trực tiếp bị Nguyễn Hạo Thần kéo lên xe.

Xe không có nhiều không gian, Nguyễn Hạo Thần ôm và ép quá chặt, không còn chỗ để cô vùng vẫy.

“Tô Khiết, Tô Khiết, Nhã…” Nguyễn Hạo Thần hôn cô, không ngừng kêu tên cô.