Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1126




Chương 1126

Lúc anh nói chuyện, lại đè lên cô lần nữa, tay ngăn ở giữa của Tô Khiết, trực tiếp bị anh đè ở giữa môi của hai người.

“Cô Cổ người ta chính là đã nói, cậu ba Nguyễn đã tặng rất nhiều hoa cho cô, còn mời cô ăn cơm, xem phim…” Tô Khiết cũng không biết mình giờ phút này là bị làm sao, đột nhiên lại trở nên già mồm.

“Sao? Ghen rồi?” Nguyễn Hạo Thần hơi ngẩng đầu lên, kéo ra chút khoảng cách với cô, đôi mắt của anh thẳng tắp mà nhìn chằm chằm vào mắt của cô, khóe môi khẽ nhếch lên, rất rõ ràng mà giương lên một chút ý cười.

Biểu hiện này của người phụ nữ của anh là đang ghen đúng không?

Tô Khiết hơi ngây người, cô ghen? Cô vừa nãy là đang ghen? Cho nên mới nói những lời như thế, biến thành già mồm như thế?

Cô ghen? Cảm giác này thật đáng sợ! Thật là kì lạ!

“Yên tâm, đời này anh chỉ sẽ cưới em, chỉ sẽ muốn em…” Nguyễn Hạo Thần giờ phút này trong lòng có chút gọi là vui vẻ, có chút gọi là sung sướng, đương nhiên, anh cũng không quên mượn cơ hội này tỏ rõ tấm lòng của mình, khi nói chuyện, anh đã kéo tay của cô ra, cúi đầu, rất nhanh mà ép lên môi của cô.

“Ai nha, thật không ngờ cậu ba Nguyễn lại si tình như thế.” Chỉ là, vào lúc này, ở cách họ không xa đột nhiên vang lên một luồng âm thanh, giờ phút này sự châm biếm trong âm thanh đó bất kì ai đều có thể nghe ra.

Tô Khiết nghe thấy tiếng động, rất nhanh mà nhìn qua, lúc nhìn thấy Liễu Ảnh đứng cách không xa, Tô Khiết sửng sốt, Liễu Ảnh như thế nào sẽ ở đây?

Cô cũng là tới tham gia buổi tiệc tối hôm nay ?

Lúc trước người ở trong đại sảnh quả thực là quá nhiều, cô thật sự không có nhìn thấy Liễu Ảnh.

Tô Khiết nhìn thấy Liễu Ảnh lúc nhìn Nguyễn Hạo Thần dáng vẻ cực kì tức giận, mắt của cô rất nhanh mà dao động một chút, tình huống này…

“Lời ngon tiếng ngọt này của cậu ba Nguyễn thật là dễ nghe, không biết đã lừa gạt bao nhiêu thiếu nữ rồi?” Liễu Ảnh giờ phút này càng tăng thêm vài phần trào phúng, đôi mắt xoay qua nhìn Tô Khiết: “Cô Đường đừng có bị lừa, lời của loại đàn ông này không thể tin.”

Lúc Liễu Ảnh đi qua, liền vừa vặn nghe thấy một câu cuối cùng của Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần nói đời này chỉ sẽ cưới cô Đường, chỉ sẽ muốn cô Đường, như vậy anh xem Khiết là cái gì?

Thằng khốn này, thằng cặn bã này.

Nguyễn Hạo Thần nhìn Liễu Ảnh một cái, sau đó lại nhìn về phía Tô Khiết, đợi Tô Khiết giải thích.

Việc này chỉ có Tô Khiết có thể giải thích rõ ràng.

Tô Khiết tự nhiên hiểu được ý của Nguyễn Hạo Thần, khóe môi của cô hơi giương lên, cố ý giả bộ là không hiểu, không có giải thích.

Cô muốn xem thử nếu cô không giải thích, Nguyễn Hạo Thần sẽ thế nào?

Đột nhiên cô muốn chơi đùa chút.

“Ừm, cô nói đúng, tôi cũng cảm thấy lời của loại đàn ông này không thể tin.” Tô Khiết chẳng những không có giải thích, ngược lại còn hùa theo lời của Liễu Ảnh chêm thêm một câu.

Con ngươi của Nguyễn Hạo Thần híp lại, hung hăng trừng mắt liếc Tô Khiết một cái, người phụ nữ này rõ ràng chính là cố ý.

“Cô Đường quả nhiên là người thông minh, tôi nói với cô, anh ta chính là một thằng khốn, một tên lừa gạt, một thằng cặn bã, cô ngàn vạn lần đừng có mắc lừa anh ta.” Liễu Ảnh nghe thấy lời này của Tô Khiết, con mắt sáng lên, cảm thấy việc này có hi vọng.

“Ai nha, thì ra anh là người như vậy, anh cách xa tôi một chút.” Tô Khiết cố ý đẩy Nguyễn Hạo Thần, trong lòng thầm muốn cười, nhưng mà vẫn cố ý giả bộ thành vẻ mặt ghét bỏ.