Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1112




Chương 1112

Bọn họ đã ly hôn rồi, chuyện của anh ta vốn không có liên quan gì đến cô hết.

Tiểu Thất nghe thấy lời của bà cụ Đường mà kinh ngạc, bây giờ bà cụ Đường ra mệnh lệnh như thế, thế tới lúc anh ba đến đây thì phải làm sao?

Thật sự bị nhốt ở bên ngoài hả?

Quản gia cũng kinh ngạc khi nghe bà cụ Đường dặn dò như vậy, trong lúc nhất thời ông ta hơi do dự, vừa khéo ông cụ Đường đi về phía bọn họ, quản gia lập tức hỏi ý kiến của ông cụ.

“Ừm, nghe lời bà chủ đi, cứ làm theo lời bà chủ.” Trước giờ ông cụ Đường luôn làm theo lời bà cụ Đường.

Nhưng bà cụ Đường đang đứng ở trong góc khuất, những người khác đều cách xa nên không hề nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.

Quản gia thấy ông cụ đã đồng ý rồi bèn vội vàng đáp vâng, ông ta đi dặn dò người hầu.

Trác Hiểu Lam đi đến trước mặt Hạ Điềm Điềm, nói khe khẽ gì đó với cô ta, gương mặt Hạ Điềm Điềm mới bình tĩnh trở lại.

“Ông cụ, bà cụ, cậu ba Nguyễn đến rồi.” Chỉ có điều quản gia vừa mới ra ngoài chưa được bao lâu đã vội vàng chạy về, rõ ràng gương mặt ông ta có vẻ là lạ.

Đôi mắt Tô Khiết hơi sáng lên, không phải Nguyễn Hạo Thần nói là không tới sao? Sao bây giờ anh lại đến?

“Đóng cửa, ngăn cậu ta lại, không cho vào.” Bà cụ Đường dứt khoát ra lệnh mà không buồn nghĩ ngợi, thái độ của bà cụ rất kiên quyết, có thể nhận ra rằng bà cụ thật sự rất giận Nguyễn Hạo Thần.

Ông cụ Đường không nói gì, rõ ràng chỉ cần là lời của bà cụ Đường nói thì ông ấy sẽ không có ý kiến gì cả.

Tất nhiên Phạm My sẽ không phản bác.

“Bà nội, có lẽ đến tìm cô chiêu nhà họ Cổ thì sao? Chúng ta cản lại thì không ổn lắm đâu nhỉ?” Đường Lăng chớp chớp mắt, anh ta cười mỉm, trước đó đã kêu Nguyễn Hạo Thần đến mà không chịu, đáng đời.

“Thế thì kêu cô Cổ đi ra gặp cậu ta.” Bà cụ Đường vừa nghe thấy thế, gương mặt toát lên vẻ tức giận.

“Bà nội, lẽ nào chúng ta đuổi cô Cổ ra ngoài à? Làm thế không thích hợp lắm nhỉ.” Đường Lăng nhếch môi, xem ra hôm nay bà nội đã quyết định như thế rồi.

“Không cần đuổi, cô Cổ vừa nghe thấy cậu ba Nguyễn đến thì đảm bảo chạy ra còn chưa kịp, để hai người bọn họ đi ăn cơm, đi xem phim đi.” Rõ ràng bà cụ Đường hừ một tiếng trong lúc nói chuyện.

Giọng điệu của bà cụ Đường hoàn toàn không chừa lại đường thương lượng.

Đường Lăng khẽ thở dài, xem ra thật sự khó xử rồi, trò đùa này làm hơi quá, chỉ có điều anh ta cũng không ngờ Nguyễn Hạo Thần lại đến đây vào lúc này.

Nếu như đến sớm hơn một chút hoặc đến trễ hơn một chút thì sẽ không như vậy.

Nếu như đến trễ hơn một chút, anh ta chắc chắn có thể nhân lúc bà nội không để ý mà thả cho anh vào.

Nếu như đến sớm hơn một chút thì anh ta đã không nói mấy lời lẽ như thế rồi, khi ấy, anh ta cũng hơi tức giận khi nghe thấy Cổ Linh Linh nói vậy, anh ta biết tính cách của Nguyễn Hạo Thần, chắc chắn Nguyễn Hạo Thần sẽ không bầu bạn với Cổ Doanh Doanh như lời Cổ Linh Linh nói, nhưng việc ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn chọn Cổ Doanh Doanh lại là thật

Cũng vì Nguyễn Hạo Thần không xử lý thỏa đáng nên mới xảy ra chuyện như thế này, bởi vậy anh ta mới tức giận, anh ta biết bà nội mình cũng tức giận vì nguyên nhân này.

“Cậu ba Nguyễn, quản gia đã đi thông báo rồi, xin cậu đợi một lát.” Bây giờ cậu ba Nguyễn đang bị cản lại ở bên ngoài, người ta không cho anh vào.

Cậu ba Nguyễn khẽ nhíu mày, bắt đầu từ bao giờ mà phải đi thông báo khi thấy đến nhà họ Đường? Chuyện quái gì thế này?

Cậu ba Nguyễn không màng đến anh ta, anh đi thẳng vào trong.