Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy

Chương 217




Chương 217

Vừa rồi cô rất hoảng sợ, căn bản không có dũng khí đi xác nhận với người đàn ông đó rằng có thể cho cô bé đi nhà trẻ hay không? Bây giờ làm thế nào đây? Đi, hay không đi?

“Mommy?”

“Đúng! Daddy đã đồng ý rồi, đi, bây giờ mommy dẫn con đi thay quần áo!”

Mộc Vân quyết định mặc kệ mọi chuyện, bế con gái đi vào phòng ngủ của cô, sau đó nhanh chóng thay quần áo chải đầu cho cô bé, rồi dẫn người đi ra ngoài.

“Mặc Hi, Minh Thành, hôm nay hai người các con sẽ cùng nhau đưa em gái đi học, được không?”

“Được ạ, được ạ, cuối cùng cũng có thể cùng em gái đi học”

Hai bạn nhỏ đang đợi ở tầng dưới đã nhảy cẵng lên vì sung sướng khi nghe mommy nói như vậy.

Tất nhiên, hai người họ đều hy vọng rằng em gái của mình sẽ đi cùng, đặc biệt là Mặc Hi, hai anh em đi học cùng nhau từ nhỏ, đột nhiên không cho em gái đi nữa, hai ngày này cho dù mommy không nói, cậu bé định sẽ nói.

Thế là cuối cùng hai anh trai liền mỗi người dắt một tay nhỏ của em gái, ba đứa nhỏ vui vẻ đi nhà trẻ.

Mộc Vân đứng ở cửa nhìn con trai và con gái rời đi, chuẩn bị vào nhà, nhưng đúng lúc này, một bóng người cao lớn trong đại sảnh đã từ tầng trên đi xuống.

Đột nhiên, bước chân cô loạng choạng, người liền “bụp” một tiếng ngã lên cánh cửa!

“Anh… Anh xuống…”

Diệp Sâm cũng không thèm nhìn cô một cái, người đàn ông này thay quần áo rồi liền không nhận người, một thân đoan chính cao quý mà khuôn mặt tuấn tú lại lạnh lùng, bước đi không thèm liếc mắt, tựa như không nhớ cách đây không lâu đã xảy ra chuyện gì.

Không xảy ra cũng tốt, không xảy ra, Mộc Vân cô cũng không cần xấu hổ như vậy.

Mộc Vân bám chặt vào tấm cửa, cũng làm như không có chuyện gì xảy ra, co rụt đầu lại như đà điểu, sau đó lén lút đi vào.

Nhưng lúc này, gã đàn ông xấu xa này đột nhiên lại dừng l đi rồi!”

“Hả?”Mộc Vân lập tức ngẩng đầu, hai mắt trợn trừng hoảng sợ: “Phải… Phải, đưa đi rồi…”

“Được, tôi có thể cho con bé đi, nhưng cô phải gánh vác học phí”

Không ngờ rãng, người đàn ông này lại đồng ý.

Mộc Vân tức khắc vui mừng khôn xiết, quên mất cách đây không lâu hai người còn ngượng ngùng như vậy, cô lập tức cao hứng đứng ở phía sau người đàn ông: “Có thể, có thể! Tôi có thể gánh vác, anh nói, cần bao nhiêu? Tôi sẽ lập tức đưa tiền cho anh!”

Vẻ mặt cô đầy mong đợi chờ đợi người đó báo ra một con số cho cô.

Cô đã tiết kiệm được một số tiền trong những năm này, tin rắng việc cho con gái đi nhà trẻ là hoàn toàn không thành vấn đề Nhưng không ngờ rằng, gã đàn ông chết tiệt này đứng ở trên cao nhìn xuống đó sau khi liếc nhìn cô một cái, lát sau, đôi môi mỏng của anh thật sự nhả ra một con số điên rồ: “Ba tỷ năm trăm triệu!”

“Anh nói cái gì? Ba tỷ năm trăm triệu!”

Mắt Biếc mơ màng đầy nước của Mộc Vân tức khắc trợn tròn!

Ba tỷ năm trăm triệu cho một đứa trẻ đi học nhà trẻ?

Anh đang đùa cái gì vậy? Ngay cả những trường đại học tốt nhất ở nước ngoài cũng không cần quá nhiều tiền, dựa vào cái gì mà một cái nhà trẻ tồi lại có học phí đắt như vậy? Cướp tiền à?