Cô Vợ Câm Của Tôi

Chương 2: Sao cô ta lại đến đây






Khoảng mười giờ sáng ngày hôm sau.

Lệ Chấn Nam vừa họp xong, khi trở về phòng làm việc, thư ký cũng đi vào từ bên ngoài, còn cầm mấy xấp tài liệu trên tay đợi ông chủ đọc rồi ký tên.

Thư ký để trên bàn làm việc, Lệ Chấn Nam lật xem, lúc nhìn thấy phần cuối cùng, con ngươi đen như mực trở nên sâu thẳm.

Hoàng Tầm đứng yên một bên, vộ vàng giải thích: “Tiền hoa hồng mỗi quý đưa cho Thư Thị theo thông lệ, đây là bảng báo cáo và chi phiếu của phòng kế toán, mời Chủ tịch Lệ phê duyệt.”

Đọc truyện tại đây.

Mỗi quý cho Thư Thị một khoản tiền hoa hồng là điều khoản lúc đầu của cuộc hôn nhân này.

Nghĩ đến đây, Lệ Chấn Nam nhíu mày, thẳng thừng đóng tài liệu và cả chi phiếu kia lại, đẩy về phía Hoàng Tầm.

“Chuyện của nhà họ Thư, kêu cô ta tự mình đưa đi!”

Giọng nói trầm khàn, lạnh lùng, nghiêm túc.

Trên khuôn mắt đẹp trai hờ hững cũng như phủ một lớp băng mỏng, không vui vẻ gì.

Hoàng Tầm lập tức hiểu ý ông chủ, nhanh chóng cầm tài liệu lên, gật đầu nói: “Được, tôi biết rồi Chủ tịch Lệ!”


Lúc Thư Tấn nhận được tài liệu của Hoàng Tầm, cô đang uống canh gừng bảo mẫu vừa nấu.

Có thể là vì dầm mưa nên hơi cảm, nhưng phụ nữ có thai lại không thể uống thuốc, chỉ có thể cố uống canh gừng cho khỏi.

Hoàng Tầm đưa tài liệu đến rồi đi ngay, dù cơ thể không thoải mái, nhưng cô vẫn bảo quản gia lái xe đưa mình về nhà họ Thư một chuyến.

Một là đưa chi phiếu, hai cũng là đến cuối tháng.

Cách mấy tháng, cô sẽ có quyền được đi thăm mẹ ruột của mình, đây là một trong những điều kiện lúc trước nhà họ Thư ép cô gả vào nhà họ Lệ.

Cô đến nhà họ Thư, không biết bảo mẫu ở tầng dưới đã đi đâu, căn biệt thự to lớn có vẻ trống rỗng.

Nếu Thư Tấn đoán trước rằng sẽ gặp phải cảnh khiến mình tiến thoái lưỡng nan như vậy, thì chắc chắn cô sẽ không đến nhà họ Thư.

“Mẹ, chúng ta đã bàn trước rồi mà, đợi đến lúc đồ đê tiện Thư Tấn kia sinh con ra thì lập tức gi3t chết cô ta!”

Thư Tấn nghe thấy tiếng nói chuyện vang lên từ bên ngoài phòng ngủ trên lầu.

“Yên tâm đi! Chuyện đã nói trước rồi, sao mẹ có thể đổi ý được?”

“Không phải con sợ mẹ đổi ý, chỉ lo lắng chuyện khác thôi, con thích anh Chấn Nam, sao có thể để Thư Tấn gả cho anh ấy được?”

“Chao ôi, mẹ biết rõ, nếu không vì nguyên nhân sức khỏe của con, mẹ cũng đâu có muốn! Chuyện hai nhà Lệ Thư thông gia vốn dĩ không dính dáng tới đứa con gái riêng Thư Tấn kia!”

“Chỉ là một vở kịch mượn bụng sinh con thôi! Đợi khi sinh đứa bé ra rồi, đồ đê tiện Thư Tấn này và người mẹ điên kia của nó sẽ lập tức biến mất!”

“Đúng thế, đều sẽ làm theo yêu cầu của con, Kha Kha, con đừng nôn nóng, đợi Thư Tấn sinh con ra đã!”

“Không! Con không yên tâm! Con lo lắng nếu không giành được anh Chấn Nam thì con sẽ không còn cơ hội nữa! Đừng thấy cái đồ đê tiện Thư Tấn kia bị câm, nhưng trông lại rất quyến rũ, giỏi quyến rũ đàn ông nhất…”

Thư Tấn đứng ở ngoài cửa, tay để trên tay vịn cầu thang đã sớm ướt đẫm, dường như cô nghe thấy lời không nên nghe rồi.

Mượn bụng sinh con.

Hóa ra cái gọi là hôn nhân chỉ là một vở kịch mẹ cả và chị gái hợp tác hãm hại mình và đứa con trong bụng thôi!

Đầu cô rất nặng nề, nặng nề đến mức gần như muốn ngã xuống!

Còn tám mươi tám ngày nữa đứa nhỏ sẽ được sinh ra, cái đợi cô lại là âm mưu của nhà mẹ đẻ, muốn gi3t chết cả mình và mẹ.

Thư Tấn chậm rãi xoay người, trong lòng thấy đau đớn, đau đến mức khó thở, đại não thiếu oxi.


Bảo mẫu dưới lầu đi chợ về, nhìn thấy Thư Tấn đang xuống lầu thì nói: “Cô hai về rồi! Sao không ngồi thêm lát nữa?”

Thư Tấn hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ của mình không thèm để tâm tới, hai chân nặng nề, lảo đảo đi ra khỏi nhà họ Thư.

Cô đau lòng, không phải vì sự độc ác của mẹ cả và chị gái, mà là thương xót cho đứa bé trong bụng mình, còn chưa ra đời đã có một âm mưu to lớn đang chờ đợi rồi!

Người ở tầng trên nghe thấy tiếng nói cũng đều bước xuống lầu.

Lại chỉ nhìn thấy bóng lưng rời đi của Thư Tấn ở lối ra, Tiết Á Tuệ không nhịn được thốt lên: “Không xong rồi! Đừng nói con nhóc này nghe thấy gì rồi nhé?”

Thư Kha ở một bên mất hứng vịn lan can tầng hai, lạnh lùng nở nụ cười khinh bỉ: “Nghe thấy thì thế nào? Một người câm như cô ta còn có thể mách lẻo sao?”

“Nhưng cũng không thể xem thường được! Phải đảm bảo trước khi đứa nhỏ được sinh ra, không thể có chút sơ hở nào được!” Tiết Á Tuệ lạnh lùng nói.

Thư Kha liên tục gật đầu: “Được rồi, trong lòng con có tính toán!”

Sau đó, cô ta lạnh lùng nhìn về phía lối ra hành lang, nơi đã sớm không còn bóng dáng của Thư Tấn, ánh mặt càng thêm xán lạn, cũng càng thêm độc ác.

“Con có một vở kịch hay có thể để cô ta thưởng thức một chút!”

Về đến nhà họ Lệ, Thư Tấn bắt đầu trằn trọc không yên, lời nói của mẹ cả và Thư Kha liên tục vang vọng trong đầu.

Con của cô, mẹ ruột của cô.

Đều trở thành đối tượng trong âm mưu của đối phương.

Rốt cuộc cô nên làm sao đây?

Thư Tấn sờ cái bụng nhô cao của mình, vì đứa nhỏ này, cũng là vì mẹ mình, cô nhất định phải làm gì đó…

Cô vội lấy điện thoại từ trong túi xách ra, mở Messenger, bắt đầu nhập tin nhắn.

Một lát sau, điện thoại reo lên.

Nhìn cái tên xuất hiện trên màn hình điện thoại, Thư Tấn nhanh chóng nghe máy, bên kia có giọng nữ lạnh lùng vang lên…

“Tấn Tấn, cậu có chắc mình muốn làm thế không? Nhưng cậu sẽ phải gặp nguy hiểm đấy, cậu phải nghĩ cho kỹ nhé!”

Thư Tấn không thể nói chuyện, nhưng rất ăn ý gõ ngón tay lên màn hình điện thoại.

Bên kia nghe thấy câu trả lời thì không nhịn được thở dài.

“Được rồi! Đều nghe theo cậu, tớ sẽ chuẩn bị trước, sau đó đợi thông báo của cậu!”


Cúp máy, cuối cùng trái tim đang rối ren của Thư Tấn cũng bình tĩnh được một chút, nhìn tên đánh dấu của đối phương trong điện thoại, không khỏi cười nhẹ một cái.

Đây là người bạn tốt nhất của cô, vào lúc này, người cô có thể tin tưởng cũng chỉ có Mạc Niệm Niệm thôi.

Buổi tối, một chiếc Maserati xa hoa di chuyển thành một đường cong hoàn mỹ, vững vàng dừng lại ở bãi đỗ xe ngoài trời của khách sạn Kim Hào.

“Là xe của Chủ tịch Lệ!”

“Chủ tịch Lệ đến rồi!”

Sau một hồi xôn xao, vô số phóng viên và truyền thông vui vẻ hoan hô, hưng phấn chạy đến chỗ chiếc siêu xe, tin đồn một mình Lệ Chấn Nam nuôi sống cả giới truyền thông thành phố S quả nhiên là thật.

Nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai bước xuống, các phóng viên điên cuồng chụp ảnh, không hề tiết kiệm thẻ nhớ một chút nào, đèn led không ngưng chớp lóe dưới đường nét xinh đẹp tao nhã của người đàn ông.

Lúc các phóng viên chen lấn nhau, một chiếc Maserati màu đỏ chạy tới, Thư Kha đẩy cửa xuống xe dưới sự chú ý của mọi người.

Lệ Chấn Nam nhanh chóng lướt qua mọi người, đi vòng một vòng, bàn tay thon dài mở cửa sau xe ra.

Thư Kha vịn lên mu bàn tay của người đàn ông, chậm rãi bước xuống xe.

Người phụ nữ ăn mặc xa hoa, trang điểm tinh tế, thướt tha có thể sánh bằng ngôi sao thần tượng, mắt hạnh vô cùng quyến rũ.

Thư Kha bước nhanh vài bước đến gần Lệ Chấn Nam, ánh mắt ẩn ý đưa tình: “Anh Chấn Nam!”

Sắc mặt người đàn ông không chút thay đổi, thậm chí đôi mắt sâu thẳm đen nhánh cũng không chút cảm xúc.

Nhưng các phóng viên sẽ không bỏ qua cho cảnh tuyệt vời này, tiệc tối lần này, Lệ Chấn Nam và Thư Kha chung một khung hình, ngày mai chắc chắn sẽ tạo nên một làn sóng scandal!. Truyện Hệ Thống

Các phóng viên hưng phấn khó nói thành lời, ai cũng chuẩn bị phỏng vấn, đột nhiên, một chiếc xe màu trắng bạc xuất hiện trước mặt mọi người.

Lệ Chấn Nam nhìn chằm chằm người phụ nữ trên ghế sau xe, đôi mắt lập tức trở nên u ám, trường hợp này, sao cô ta lại đến đây?