Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2313




Chương 2313

“Vụ án này vậy mà còn có người khác? Không phải các chứng cứ đều chỉ vào Bắc Minh Quân rồi sao?” Vừa nghe thấy tình tiết vụ án lại có thay đổi, Vân Chi Lâm bỗng cảm thấy không thể lần được, muốn biết càng nhiều hơn.

Xem ra, cơn nghiện của anh ta lại bị khơi dậy rồi.

***

Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm sau khi tiếp xúc một khoảng thời gian, sao có thể không hiểu tâm lý lúc này của anh ta chứ.

Thật ra cô cũng muốn nói hết tất cả tình tiết vụ án cho anh ta nghe. Bởi vì cô cảm thấy, vụ án như này bất luận đối với bên phía cảnh sát hay bên luật sư, đều có thể xem là bản mẫu, đối với công việc sau này cũng sẽ giúp ích rất nhiều.

Nhưng bây giờ Bắc Minh Quân đang ở bên cạnh, đến lúc đó anh không thể túm một ít ‘cái bím tóc nhỏ’ của mình không buông tay rồi. Vừa nghĩ đến dáng vẻ chi chi cha cha đó của Bắc Minh Quân…

Tâm trạng của cô lúc này đều đen lại rồi.

“Liên quan đến chuyện này, vẫn là đợi khi em có thời gian sẽ nói với anh.”

Vân Chi Lâm đương nhiên cũng không phải loại người ngu dốt, anh cũng nghe ra được, hình như lúc này cô nói chuyện không được tiện. Cũng chỉ đành thu lại sự tò mò đó của mình: “Vậy được, đợi em rảnh thì nói cho anh. Đúng rồi, nếu anh ta đã vô tội được thả ra rồi, vậy làm sao còn túm em không buông. Em biết chỗ này của anh cũng thiếu người tài nghiêm trọng.”

Cố Tịch Dao khẽ thở dài: “Ài, chỗ này của em sao có thể nói đi là đi được, tóm lại một lời khó nói hết. Em thấy trong thời gian ngắn là không thể quay về được, anh vẫn là tuyển thêm vài người đến giúp anh đi.”

Vân Chi Lâm cũng hiểu hoàn cảnh lúc này của Cố Tịch Dao, cũng chỉ đành đưa ra dự tính khác.

“Đúng rồi, chuyện của Cửu Cửu, anh ta quyết định thế nào? Nếu như có gì cần, chỉ cần em nói một tiếng, anh sẽ toàn lực giúp đỡ em.”

“Cảm ơn, có điều bây giờ tạm thời còn chưa quá rõ ràng, đợi qua một khoảng thời gian nữa rồi nói tiếp. Được rồi, chỗ này của em còn có ít việc, không nói chuyện nữa.” Cố Tịch Dao lúc này cũng không có tâm trạng nói chuyện lâu với anh ta.

“Được, nếu như có gì cần bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho anh.” Vân Chi Lâm sau khi nói xong, liền cúp máy.

Sau khi cúp máy, Cố Tịch Dao khẽ thở phào một hơi.

“Hai người sao không nói nữa? Hình như vừa nhắc đến tôi. Tôi còn muốn nghe thử Vân Chi Lâm sẽ đánh giá tôi như thế nào đó.” Bắc Minh Quân thể hiện ý tứ rất nhàn nhã muốn nghe tiếp.

Chỉ có điều Cố Tịch Dao không có tâm trạng này: “Có gì hay mà nghe, anh ấy vướng tầng quan hệ họ hàng này giữa các anh, mới nghe ngóng từ tôi. Anh cũng đừng lấy lòng tốt của người ta làm như người ta có dụng ý khác với anh.”

“Ok, coi như tôi nhỏ mọn còn không được sao. Có điều, tôi vẫn không thích em lấy tôi ra so sánh với cậu ta, bất cứ phương diện nào đều không thích.” Bắc Minh Quân vẫn thể hiện thái độ kiên quyết.

“Các anh là anh em họ mà, thế nào làm như kẻ thù giết ba thế.” Quả thật, Cố Tịch Dao đối với hai người bọn họ rất không hiểu.

Bắc Minh Quân và Vân Chi Lâm dường như rất ngầm hiểu, trên cơ bản đều sẽ không ở trước mặt mình nhắc đến tên của đối phương. Trừ phi giống như hôm nay là bất đắc dĩ.

“Đây là chuyện giữa đàn ông với nhau, tôi cho rằng em vẫn là ít hỏi đến thì tốt hơn.” Bắc Minh Quân lúc này đưa ra một câu trả lời rất rõ ràng, hơn nữa không có bất kỳ đường lui nào.