Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2251




Chương 2251

Hình Uy nghe thấy lời này thì cảm thấy hơi bất ngờ: “Cô hôm nay không đến tòa án hả?”

“Tôi đi rồi, chỉ là hồi chiều bên chỗ Bắc Minh Thị xảy ra chút chuyện, tôi đang giải quyết. Có thể còn cần chút thời gian.”

“Vậy cô cũng đừng làm trễ quá, về sớm một chút.”

“Ừm, Kiều Kiều và con đều khỏe chứ?” mặc dù chuyện ở đây đã làm cho cô sứt đầu mẻ trán nhưng mà cô vẫn là có chút lo lắng cho cặp mẹ con đó.

“Cô ấy và con đều khỏe cả, chỉ là đứa bé có thể vẫn chưa thích nghi hoàn cảnh, khóc một lúc lâu, nhưng mà bây giờ đã ngủ rồi.”

Cố Tịch Dao gật đầu: “Vậy các anh cũng tranh thủ thời gian nghỉ ngơi một chút đi, em bé mới sinh ra đều khá phiền cả, các anh cần phải chuyển bị thật tốt. Được rồi, tôi làm việc trước đây, tôi sẽ cố gắng nhanh hết sức giải quyết xong việc trở về.” Nói xong cô cúp máy.

Đến cuối cùng cô vẫn không nói cho Hình Uy biết chuyện xảy ra ở Bắc Minh Thị, cô nghe ra trong giọng nói của Hình Uy đã lộ ra chút mệt mỏi.

Hơn nữa giọng nói như vậy từ trước tới nay vào những lúc anh ta bận tối mặt tối mũi vì Bắc Minh Quân cũng chưa từng xuất hiện.

Đã như thế, Cố Tịch Dao cũng không tiện dưới tình huống như vậy làm phiền người khác thêm nữa.

Nhận điện thoại xong, cô một mình ngồi ở chỗ của mình, nhìn phòng làm việc vắng vẻ, đặc biệt là bàn làm việc của Bắc Minh Quân ở chính giữa, cô vẫn là khẽ than một hơi.

Tiếp đó lại vì nên giải quyết vấn đề nan giải trước mắt như thế nào mà cảm thấy đau đầu.

Nhưng mà, nửa tiếng sau sự việc đột nhiên có chuyển biến tốt, đầu tiên là nhận được điện thoại của người phụ trách khâu đình công, nội dung đại khái là họ sẽ trở về vị trí làm việc của từng người.

Chuyện này làm Cố Tịch Dao cảm thấy hơi bất ngờ, lúc trước còn quậy ra tư thế giương cung bạt kiếm, sao bây giờ liền chuyển thành bộ dáng giống như là không có chuyện gì cả.

Tiếp theo cô lại nhận được điện thoại của Hình Uy lần nữa: “Cô Cố, chuyện ở bên chỗ Bắc Minh Thị tôi đã giúp cô giải quyết xong rồi.”

***

Cố Tịch Dao cảm thấy có chút áy náy: “Hình Uy, thật là ngại quá, vào lúc anh bận nhất còn làm phiền anh.”

“Cô Cố, đừng nói mấy lời khách sáo như vậy, tôi là người của ông chủ, chuyện của Bắc Minh Thị cũng là chuyện của tôi. Tôi biết cô là không muốn vào lúc này lại làm phiền tôi, nhưng mà như vậy không phải là quá khách sáo rồi sao. Sau này nếu có chuyện gì liền trực tiếp nói với tôi đi.”

*

Bắc Minh Quân và Sở Dung Triết cùng với Bạch Điệp Quý ở trong ghế lô uống hết bình này đến bình khác, đương nhiên cũng đã nói không ít.

Dĩ nhiên chủ yếu vẫn là Sở Nhị và Lão Bạch nói không ngừng, làm nhân vật chính. Còn Bắc Minh Quân vẫn luôn duy trì dáng vẻ trầm mặc, tùy ý hai người đó tùy ý hoặc vô tình mà sắp đặt mình.

Nếu như là trước kia, có lẽ anh sớm đã xử hai người họ rồi. Nhưng mà hôm nay lại bất ngờ mà không có bất kì phản ứng nào.

Bắc Minh Quân hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của mình.

Đến sau đó, thời gian cũng không còn sớm nữa, rượu cũng uống khá nhiều rồi.

Bắc Minh Quân hơi say mà từ sô pha đứng lên, quay người đi ra ngoài ghế lô.

Sau lưng để lại ngổn ngang mấy chục chai rượu rỗng ở trên bàn trà, còn có Bạch Điệp Quý và Sở Dung Triết nằm la liệt trên sô pha.