Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2246




Chương 2246

Dư Như Khiết mở to miệng, lại muốn nói chút gì đó.

Nhưng mà nhìn thấy Bắc Minh Quân rũ mắt nhìn đồng hồ đeo tay: “Ngại quá, tôi còn một số chuyện phải làm, chuyện ăn cơm này đợi lần sau lại nói vậy.”

Bắc Minh Quân nói xong, xoay người đi về phía đường lớn. Trùng hợp lúc này có một chiếc taxi chạy đến, Bắc Minh Quân ngoắc xe dừng lại, sau khi thương lượng anh ngồi vào. Chiếc xe nhanh chóng biến mất ở xa xa.

Dư Như Khiết nhìn về hướng taxi chạy đi không nhúc nhích. Mạc Cẩm Thành nhìn thấy trong ánh mắt của bà đầy vẻ thất vọng.

“Như Khiết, chúng ta đưa bọn nhỏ đi ăn đi. Không nên suy nghĩ nhiều, Quân không phải đã nói còn sau này sao, cũng đừng nóng lòng cái nhất thời này.”

Dư Như Khiết khẽ gật đầu, sau đó cúi đầu nói với Trình Trình và Dương Dương bên cạnh mình: “Hôm nay biểu hiện của các con trên tòa không tệ, muốn ăn gì không? Bà nội mời.”

Dương Dương vừa nghe đến ăn cơm, giống như là trúng ma chú hai mắt lập tức sáng lên: “Bà nội mời sao, vậy có phải là chúng con ăn cái gì cũng có thể gọi không?”

Dư Như Khiết và Mạc Cẩm Thành mỉm cười liếc nhìn nhau một cái, sau đó nói: Đó là đương nhiên, muốn ăn gì thì ăn đó. Hôm nay con và Trình Trình là nhân vật chính.”

“Ha ha, vậy bọn con không khách khí đâu. Nhưng mà muốn gọi mẹ đến, còn có em gái. Người một nhà đều muốn ở đây.”

***

Sau khi Bắc Minh Quân ngồi lên xe taxi, cũng không đọc địa chỉ, lái xe nhìn gương mặt lạnh như băng của anh qua kính chiếu hậu, khí thế bẩm sinh này làm lái xe vẫn không dám mở miệng.

Cứ như vậy, xe taxi cứ đi về trước mấy trăm mét

Lúc xe đang dừng ở một cột đèn giao thông, lái xe cuối cũng cũng nhịn không được hỏi một câu: “Anh, anh gì ơi, xin hỏi anh muốn đi đâu?” Ông ta cảm thấy nếu như bây giờ không hỏi rõ, nhìn khí thế người đằng sau nhất định là người không dễ chọc, nếu đưa đến sai chỗ, bị mất tiền xe là chuyện nhỏ, nếu gây ra những chuyện khác, chính mình có thể sẽ không chịu nổi.

Bắc Minh Quân nhíu mày, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lúc này trời đã bắt đầu tối lại, các cửa hàng trên đường cũng đã lên đèn.

Vào lúc này, anh đột nhiên cảm thấy đã không còn mục đích, nhà cũ Bắc Minh là nơi anh không muốn về nhất bây giờ. Về phần khách sạn Daredevil và Dạ Ánh nhất phẩm anh cũng không muốn đi.

Không phải mình quá thất bại rồi, mấy ngày hôm nay đến giờ bên cạnh mình đã xảy ra quá nhiều chuyện bi thương hoặc tức giận.

Cô anh, ba, Lục Lộ…

Còn có cô con gái nhỏ mà Cố Tịch Dao giấu đi.

Có lẽ nên uống một chén, để rượu cồn làm tê liệt suy nghĩ của mình.

Lúc này, điện thoại đi động của anh lại vang lên, anh lấy điện thoại ra, là người bạn xấu tốt nhất Sở Dung Triết gọi đến. Từ lần trước sau khi anh ta và Bạch Điệp Quý đến thăm mình đã không có tin tức.

Kỳ thật từ lần trước bọn họ nói chuyện đến bây giờ, cũng chỉ là mấy ngày mà thôi, lại cảm thấy như rất lâu rồi.

“Alo, có chuyện gì?” Giọng nói Bắc Minh Quân trầm thấp. Tâm trạng anh cũng không còn giống như trước, dù là phẫn nộ hay gì khác, cũng giống như một con sư tử kiêu ngạo ngẩng cao đầu

“Bắc Minh Quân, tôi và Lão Bạch tính toán, lúc này hẳn là cậu ra ngoài rồi. Chúng tôi bây giờ ở chỗ cũ, cậu nhanh đến đi.” Sở Dung Triết nói chuyện ngược lại vô cùng thoải mái.

Bắc Minh Quân cũng không từ chối: “Ừ, lát nữa tôi đến.” Mặc dù anh không biết Sở Dung Triết và Bạch Điệp Quý làm sao biết hôm nay mình ra ngoài, nhưng nói thế nào thì đêm hôm nay cũng có một chỗ đi rồi