Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2223




Chương 2223

Cố Tịch Dao khẽ mỉm cười nhìn Trình Trình: “Dì ấy rất ổn, chú Hình Uy và dì Anna chăm sóc dì ấy rồi. Ngày mai không phải mở phiên tòa rồi sao, mẹ trở về chuẩn bị vài thứ nữa. Đợi vụ án ngày mai kết thúc rồi, mẹ chuẩn bị chôn cất đàng hoàng cho bà ngoại của con.”

Cố Tịch Dao nói đến đây, ngoảnh đầu liếc nhìn Dương Dương, chỉ thấy cậu nhóc giống trái cà tím héo giữ khoảng cách nhất định với mình. Chắc là sợ bị đánh.

Cô thu lại nụ cười đanh mặt nói với Dương Dương: “Trốn xa như vậy làm gì, sợ mẹ đánh con sao? Nếu như thật sự sợ, mẹ thấy con cũng không dám gây ra chuyện của ngày hôm nay. Lần này thì tốt rồi, đợi ba con ra ngoài, chắc Cửu Cửu không thể ở cùng chúng ta được nữa rồi.”

Nghe thấy lời của Cố Tịch Dao, Trình Trình và Dương Dương đều trở nên trầm mặc.

Lúc đầu Dương Dương không phải vì như thế mới tách ra khỏi mẹ hay sao.

*

“Ài, Dương Dương em muốn làm cái gì?” Trình Trình đưa tay cản Dương Dương đi đến trước máy tính của cậu nhóc, muốn động thủ.

“Vì không để Cửu Cửu rời khỏi mẹ, em, em phải hủy đi toàn bộ những thứ tìm được này.” Dương Dương giống như hạ quyết tâm rất lớn, trong chuyện này, cậu nhóc có thể chọn hy sinh ba để bảo toàn mẹ và em gái.

Trình Trình tuy lo lắng em gái có lẽ sẽ bị ba dẫn đi từ chỗ mẹ, nhưng cũng không muốn nhìn ba bị ngồi tù oan, huống chi còn là vì vụ án của bà ngoại.

“Dương Dương, con dừng tay cho mẹ!” Cố Tịch Dao quát một tiếng, bước tới kéo Dương Dương sang một bên: “Con lẽ nào cảm thấy hai ngày này con gây rối chưa đủ nhiều hay sao?”

Trình Trình mượn cơ hội này, vội vàng lưu những chứng cứ này lại, sau đó tắt máy tính.

Lúc này cậu nhóc có hơi khẩn trương: “Dương Dương, em ngoại trừ nhìn trông có thể bảo vệ em gái ra, còn có thể có chỗ tốt gì chứ? Ba bị ngồi tù oan, hung thủ hại chết bà ngoại còn tiêu dao ngoài vòng pháp luật. Mẹ cũng vì chuyện này mà đau khổ. Em thế nào không có dùng não mà suy nghĩ thế, bên nào nặng, bên nào nhẹ!”

Dương Dương cúi gằm mặt không có lên tiếng, theo cậu nhóc thấy, bất kỳ từ ngữ nào của Trình Trình mục đích cuối cùng chính là vì muốn cứu ba ra mà thôi.

Nhưng bây giờ xem ra, cho dù mình nói gì, chắc đều sẽ không có người đứng về phía mình.

Nhất thời cậu nhóc cảm thấy có hơi ủy khuất, nước mắt lã chã rơi ra.

Cố Tịch Dao nhìn dáng vẻ này của Dương Dương, trong lòng khó tránh vẫn mềm ra, cô kéo Dương Dương đến bên cạnh mình, đưa tay giúp cậu nhóc lau nước mắt…

Trình Trình thấy mẹ ôm Dương Dương vào trong lòng, không biết tại sao, trong lòng cậu nhóc có hơi hơi ghen tỵ.

Dương Dương bình thường đã làm ra rất nhiều chuyện không đúng, cũng chọc đến mức mẹ muốn đưa tay đánh cậu nhóc.

Nhưng vẫn có thể cảm nhận được tình cảm mà mẹ dành cho Dương Dương, hơn khi đối đãi với cậu nhóc.

So với mình hoặc Cửu Cửu, địa vị của Dương Dương thật ra ở trong lòng mẹ vẫn nặng nhất.

Phần tình cảm đó giữa Cố Tịch Dao và Dương Dương giống như tình cảm ngàn ngàn vạn vạn người mẹ đối với đứa con máu mủ của mình, vừa yêu vừa hận.

Khi Trình Trình hơi ghen trong lòng, Cố Tịch Dao cũng ôm cậu nhóc vào lòng mình, cùng Dương Dương dựa vào nhau.

“Các bảo bối, mẹ biết, hai đứa các con đều là đứa con ngoan. Chẳng qua chỉ là có lúc các con vẫn không biết nên vận dụng tình yêu này như nào. Giống như Dương Dương, ngược lại gây ra một số rắc rối.” Hai tay của Cố Tịch Dao, mỗi tay vuốt cái đầu nhỏ của một cậu con trai.