Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2175




Chương 2175

Nói xong thì anh ta giơ tay lên nhẹ nhàng nhấn chuông cửa.

Sau khi tiếng chuông cửa reo lên, rất nhanh liền nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh, sau đó cửa liền được mở ra.

Mạc Cẩm Thành xuất hiện đằng sau cánh cửa, ông ta nhìn thấy giám đốc sảnh đang đứng ở cửa thì hỏi: “Xin hỏi là có chuyện gì không?”

“Xin lỗi ông Mạc, đã làm phiền ông nghỉ ngơi, tôi đến đây là bởi vì có người muốn gặp ông.”

Mạc Cẩm Thành lại cảm thấy có chút bất ngờ, bọn họ ở thành phố A ngoại trừ có vài người quen biết thì cũng không còn có người nào biết là mình ở đây.

Nhưng mà ông ta vẫn lịch sự nói: “Vậy được rồi, cậu mời người đó đến đây đi.”

Giám đốc sảnh quay người lại đẩy Trình Trình đến trước mặt của mình, thật ra anh ta cũng không thể xác định sau khi Mạc Cẩm Thành nhìn thấy Trình Trình thì sẽ có phản ứng như thế nào, nhưng mà Hình Uy cũng đã cho phép rồi thì chắc là cũng không có chuyện gì lớn đâu nhỉ.

“Ông Mạc, là cậu ấy, là con trai của Bắc Minh Quân – tổng giám đốc Bắc Minh thị chúng tôi, Bắc Minh Tư Trình.”

Mạc Cẩm Thành cúi đầu xuống nhìn thấy là Trình Trình đến, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười: “Trình Trình, cháu đến đây, mau vào đây ngồi đi.” Nói xong ông ta đưa tay ra vịn vào bả vai của Trình Trình dẫn cậu đi vào trong phòng.

Nhưng mà vẫn không quên quay đầu lại nói với giám đốc sảnh: “Cảm ơn cậu nha, không biết là cậu có còn chuyện gì khác nữa không?”

Phản ứng của Mạc Cẩm Thành hoàn toàn làm cho giám đốc sảnh nhìn đến ngây người, anh ta không ngờ đó là Mạc Cẩm Thành lại quen với Trình Trình, xem ra là Mạc Cẩm Thành và Bắc Minh Quân ngoại trừ là bạn hợp tác với nhau mối quan hệ riêng cũng rất thân thuộc.

Anh ta duy trì nụ cười nhẹ nhàng khoát tay: “Tôi không còn chuyện gì khác.” Nói xong anh ta quay người rồi đi.

Mạc Cẩm Thành dẫn Trình Trình vào trong phòng sau đó đóng kỹ cửa lại: “Trình Trình, ngày hôm nay cháu đến đây là có chuyện gì vậy, tại sao lại không gặp Dương Dương, Cửu Cửu và mẹ của cháu nữa?”

Không đợi Trình Trình trả lời, Dư Như Khiết ở trong phòng cũng đã bước ra: “Trình Trình đến đây à.”

Trình Trình lễ phép nhẹ gật đầu với Dư Như Khiết: “Cháu chào bà nội.” Sau đó lại nhẹ gật đầu với Mạc Cẩm Thành, chỉ có điều là có vẻ như muốn nói rồi lại thôi.

Đó là bởi vì mặc dù hiện tại bà nội đang ở cùng một chỗ với Mạc Cẩm Thành, nhưng mà trong lòng của cậu chỉ có duy nhất một ông nội đó chính là Bắc Minh Chính.

Mạc Cẩm Thành vừa liếc mắt liền nhìn ra được chút tâm tư nhỏ của Trình Trình, nhưng mà ông ta cũng không để ý cái gì, chỉ cười một cái rồi nói: “Cháu cứ gọi ông là ông nội Mạc đi.”

“Ông nội Mạc.”

“Trình Trình, cháu đến chỗ của bà là có chuyện gì à?” Dư Như Khiết lôi kéo bàn tay nhỏ của Trình Trình ngồi xuống trên ghế sofa.

Biểu cảm của Trình Trình có vẻ hơi khó xử, nhưng mà sớm muộn gì tất cả mọi người đều sẽ biết chuyện của ba, vậy thì cũng không cần thiết phải giấu diếm nữa.

“Bà nội, ông nội Mạc, bà ngoại qua đời rồi.”

Đối với chuyện này, Dư Như Khiết và Mạc Cẩm Thành cũng đã biết từ lâu: “Chuyện này ông bà đã biết rồi, cháu đến đây là bởi vì nói cho ông bà biết chuyện này đó à?”

Trình Trình lắc đầu: “Bà ngoại qua đời, ba cũng là bởi vì chuyện này mà bị cảnh sát bắt đi.”