Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2160




Chương 2160

“Ba, sao ba lại nói với bọn họ những thứ này. Bọn họ tới đây ba còn không nhận ra sao, chính là đến mời chúng ta. Lúc này chính là lúc chúng ta chiếm lĩnh quyền chủ động, tại sao ba còn phải hứa hẹn với bọn họ?”

“Khởi Hiên, còn còn không biết xấu hổ nói như vậy. Chuyện công trình của tập đoàn Gia Mậu vốn thuộc công việc của chúng ta. Lúc này cho dù con bỏ gánh không làm, chẳng lẽ con tin rằng mấy người Tịch Dao sẽ không tìm được cách giải quyết sao? Khởi Hiên, Bắc Minh thị sở dĩ có thể sừng sững không ngã, không phải chỉ dựa vào việc chỉ cần một người chủ nghĩa anh hùng, mà là kết quả của tất cả mọi người khắp trên dưới Bắc Minh thị. Con có thể buông tay mặc kệ, nhưng ba nói cho con biết: Như vậy sẽ chỉ đẩy cho con đối đầu với Bắc Minh thị, đem tất cả những danh vọng mà con đã từng rất vất vả mới tạo dựng nên rơi vỡ tan tành. Cũng sẽ khiến cho chỗ đứng của Tịch Dao ở Bắc Minh thị thêm kiên cố. Con luôn là người rất thông minh, tại sao đến lúc này lại hành động theo cảm tính như vậy?”

Bắc Minh Triều Lâm nhìn Bắc Minh Khởi Hiên thật sự có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Cảnh tỉnh, để Bắc Minh Khởi Hiên lần nữa bình tĩnh lại. Đúng như những gì ba nói, mình suýt chút nữa đã phá hủy tất cả những thứ đã sắp xếp trước đó.

“Ba, ba nói đúng. Đều tại con suýt chút nữa đã làm hỏng chuyện lớn!”

Bắc Minh Triều Lâm nhìn thấy con trai không sao rồi, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Xem ra anh ta cũng chỉ là giở tính trẻ con một chút mà thôi.

***

Trên đường từ bệnh viện đến Bắc Minh Thị, Hình Uy lái xe, sắc mặt anh trông có vẻ không tốt cho lắm.

“Chuyện mà cậu chủ Khởi Hiên làm hôm nay thực sự quá đáng quá rồi, xử lý chuyện này vốn dĩ là chuyện trong bổn phận của cậu ấy, bây giờ lại làm giống như là chuyện của chúng ta vậy.”

“Anh cũng đừng tức giận nữa, lời của Khởi Hiên nói có chút quá đáng, nhưng nể tình anh ta có bệnh, tâm trạng không tốt mà ít nhiều thấu hiểu cho anh ta một chút đi. Anh không nghe ngài Bắc Minh nói à, chuyện này ông ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu.”

Cố Tịch Dao tuy có chút tức giận khi ở bệnh viện, nhưng bây giờ không phải lúc để tức giận, phải lo đến đại cục.

*

Trong phòng bệnh ở bệnh viện.

Bắc Minh Khởi Hiên vén chăn ra, xuống giường.

“Khởi Hiên, con muốn làm gì vậy?” Lan Hồng lo lắng mà nhìn Bắc Minh Khởi Hiên.

Bà hiểu tính khí của con trai mình, tính cách của anh ta không phải kiểu nhẫn nhục chịu đựng, rất sợ anh sẽ vì tức giận mà làm ra chuyện gì đó quá giới hạn.

“Mẹ, mẹ yên tâm đi. Trong lòng con có chừng mực mà. Nếu ba con đã không nhẫn tâm để Bắc Minh Thị vì vậy mà chịu liên lụy gì, vậy con sẽ ra mặt giải quyết một chút.” Nói xong, anh khoác áo ngoài lên đi ra khỏi phòng bệnh.

*

Hình Uy dừng xe ở cửa tập đoàn Bắc Minh Thị.

Khi Cố Tịch Dao xuống xe, vừa mới đi vào trong đại sảnh thì đã bị một đám phóng viên chặn ở cửa rồi.

Gần như là ngay lập tức, ánh đèn flash nhấp nháy làm Cố Tịch Dao chói cả mắt, khiến cô không thể không đưa tay lên che ở trước mắt.

“Cô Cố, cô thân là chủ tịch hội đồng quản trị mới của Bắc Minh Thị, cô có biện pháp nào tiếp theo cho chuyện mà công trình của tập đoàn Gia Mậu xảy ra không?”

Đối với sự vây kích của phóng viên, Cố Tịch Dao cũng không phải trải qua lần đầu tiên, ít nhiều gì cũng coi như có chút kinh nghiệm rồi.