Chương 2136
Cố Tịch Dao nhẹ gật đầu: “Vậy cũng tốt, lát nữa mẹ lấy cho con cái thảm, kê dày lên một chút, như vậy ngủ dậy cũng sẽ thoải mái hơn.”
Cửu Cửu nhìn nhìn, quệt miệng: “Mẹ, Cửu Cửu muốn ngủ cùng một chỗ với anh trai, không muốn ngủ một mình.”
Trình Trình suy nghĩ một chút: “Mẹ, mẹ dứt khoát chuẩn bị cho bọn con một cái thảm đi, đêm nay con và Dương Dương với em gái ngủ trên sàn là được.”
Cửu Cửu nghe thế, liên tục vỗ tay: “Được được như vậy con có thể ngủ chung với hai anh trai rồi”
Cố Tịch Dao nhìn ba đứa nhỏ này, hơi cười. Đúng là không còn cách nào với chúng nó, đã như vậy, vậy cũng chỉ theo ý nguyện của chúng nó thôi.
Rất nhanh, cô cùng Anna chuẩn bị hai lớp đệm, trải trên đất, sau đó lại chuẩn bị chăn gối cho bọn nhỏ.
Ba tên nhóc cũng nhanh chóng tắm xong.
Đây xem như là lần đầu tiên ba anh em bọn họ ngủ cùng nhau, ít nhiều vẫn có cảm giác mới lạ và thú vị.
Trình Trình và Dương Dương nằm tại hai đầu, Cửu Cửu ngử ở giữa.
Bối Lạp thấy tình cảnh này, giống như cũng muốn tham gia náo nhiệt.
Trong miệng nó cắn ổ nhỏ Hình Uy chuẩn bị cho nó, kéo lê đến bên cạnh Dương Dương.
“Mẹ, nếu không mẹ cũng ngủ cùng với bọn con đi?” Cửu Cửu nằm sấp ở trong chăn, ngẩng đầu nhìn Cố Tịch Dao.
Cố Tịch Dao mỉm cười ngồi xổm xuống, nhìn ba đứa bé : “Mẹ còn rất nhiều chuyện phải làm, không ngủ cùng các con đuọc, con ngủ ngoan đi nhé.”
Nói xong, cô đứng lên cùng Anna đi xuống lầu.
Thấy mẹ đi rồi, có lẽ là đến một hoàn cảnh mới, có lẽ là bởi vì mở ra một cảm xúc mới.
Ba đứa bé cũng không chút buồn ngủ.
Nhưng mà, bây giờ đã hơn một giờ rồi…
“Trình Trình, anh đã ngủ chưa?” Dương Dương nhìn qua Bối Lạp đã nằm sấp ở bên mình o o ngủ, sau đó quay đầu lại nhìn Trình Trình cách Cửu Cửu hỏi
Trình Trình lắc đầu: “Anh ngủ không được.”
“Cửu Cửu thì sao?”
Trình Trình và Dương Dương đồng thời đều nhìn em gái.
Chỉ thấy cô bé hình như rất buồn ngủ, nhưng dáng vẻ rất cố gắng giữ cho mình tỉnh táo, thì thào nói: “Em còn chưa ngủ, nhưng mà cảm giác thật sự rất buồn ngủ…”
Trình Trình nhẹ nhàng vỗ vỗ Cửu Cửu: “Nếu em mệt rồi thì đi ngủ một chút đi.”
Cửu Cửu gật gật đầu, ngáp một cái rồi quay đầu, cũng không lâu đã ngủ mất rồi.
Nhìn em gái đang ngủ, Dương Dương nhẹ giọng nói với Trình Trình: “Anh đang suy nghĩ gì đấy?”
Trình Trình thở dài: “Anh đang lo cho ba, không biết ông ấy có qua được hay không.”
“Nếu không ngày mai chúng ta đi gặp ba đi?” Dương Dương thốt ra.
“Nhưng mà chúng ta không biết ba ba bị nhốt ở đâu a?”
“Trình Trình, bình thường không phải anh rất thông minh sao, sao vào lúc này lại hồ đồ như vậy, không phải còn có chú đầu bếp sao, chú ấy nhất định biết, chúng ta tìm chú ấy là được rồi.”