Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1675




Chương 1675

Cố Tịch Dao nghe vậy mặt thoáng chốc đỏ lên: “Mẹ, thực ra chúng con cũng từng muốn kết hôn, nhưng giữa chúng con còn rất nhiều vấn đề, cho nên cuối cùng liền tách ra.”

“Vấn đề giữa các con có phải là Bắc Minh Quân không?” Lục Lộ mặc dù bị bệnh nhưng đầu óc vẫn khá minh mẫn.

“Thực ra cũng không hoàn toàn vì anh ta, còn có rất nhiều vấn đề khác. Mẹ đừng lo lắng, chuyện này đã qua rồi. Con cảm thấy bây giờ con và anh ấy làm bạn rất tốt.”

Cố Tịch Dao thực ra cũng không muốn nhắc tới chuyện cùng với Vân Chi Lâm. Quá khứ chính là quá khứ, trên đời này không có thuốc hối hận, chỉ có nhìn về phía trước mới bước lên một con đường mới.

Ngày hôm sau vừa khéo là ngày nghỉ, Cố Tịch Dao sáng sớm đã giao Trình Trình và Cửu Cửu cho Anna là Lạc Kiều.

“Dao cậu cứ yên tâm đi đi, hai đứa này giao cho tụi tớ, cậu yên tâm đi.” Lạc Kiều cười hì hì nói, còn vỗ bụng, căn bản không nhìn ra dáng vẻ thận trọng chi li như những bà bầu khác từ trên mặt cô ấy.

“Này, lấy móng vuốt của em ra! Chú ý một chút được không, vỗ ngốc cháu trai cả của anh thì làm sao.” Vân Chi Lâm cau mày nhìn cô ấy.

Anna ở một bên nói: “Cô không thể tùy tiện vỗ bụng như vậy, như vậy không tốt cho đứa bé.”

“Đúng vậy, cậu cũng sắp thành mẹ người ta rồi, sao cái gì cũng không chú ý.” Cố Tịch Dao cũng tham gia đoàn chiến đấu thảo phạt Lạc Kiều.

“Tịch Dao, anh thấy một mình em đi cũng không làm được gì, không bằng anh đi với em, như vậy một là có người giúp đỡ, hai là làm gì cũng có thể nhanh hơn, thời gian có hạn cũng có thể đi sớm về sớm.” Vân Chi Lâm quả thực cũng không muốn để một mình cô đi, dù sao thì cũng là một người phụ nữ, rất nhiều chuyện không làm được, hơn nữa cũng suy nghĩ vì an toàn của cô.

“Tục ngữ nói, nam nữ phối hợp làm việc không mệt. Sư huynh, anh cũng đừng đợi Dao gật đầu, trực tiếp đi theo là được rồi.” Lạc Kiều vừa bị họ nói đến nghẹn họng, bây giờ cuối cũng có thể phản kích một lần rồi.

Cố Tịch Dao khẽ đỏ mặt, hung hăng trừng mắt cô ấy, sau đó lại nhìn Vân Chi Lâm: “Cảm ơn anh, vậy chúng ta đi đi.”

Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm lái xe của mình tới thành phố S.

Dọn nhà giúp mẹ không phải chuyện nhẹ nhàng, lái hai chiếc xe chính là để chứa những thứ quan trọng. Những đồ dùng khác thì có thể để công ty dọn nhà vận chuyển sẽ yên tâm hơn nhiều.

Hai người họ rất nhanh đã tới thành phố S, Cố Tịch Dao dựa theo mảnh giấy mẹ đưa, dùng GPS nhanh chóng tìm thấy nơi ở trước đây của mẹ.

Xuống xe, cô ngẩng đầu nhìn, đây là một tòa nhà tập thể kiểu cũ còn chưa kịp tháo dỡ được xây dựng vào cuối những năm tám mươi thế kỷ trước.

Nhà tập thể chính là mỗi tầng đều có một hành lang thật dài nối liền thật nhiều phòng đơn.

Họ leo cầu thang lên tầng ba, xoay người sang phải chính là nhà mẹ ở.

Cố Tịch Dao đứng đó nhìn xung quanh.

Trên hành lang dùng chung giăng không ít dây phơi đồ giống như mạng nhện ngang dọc đan xen.

Quay đầu nhìn nhà mẹ ở.

Cánh cửa gỗ cũ nát, bên trên chỉ treo ổ khóa to đơn giản đã gỉ sét.

Cạnh cửa là cửa sổ gỗ đã mục tróc sơn.

Trên khung còn khảm mấy mảnh pha lê xung quanh đã ố đen, dùng khăn lau lộ ra một vòng tròn trong suốt.