Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1673




Chương 1673

Cô dùng sức hất tay, muốn giằng ra khỏi tay anh, nhưng vẫn luôn không thành công: “Bắc Minh Quân, mau buông tay, anh làm đau tôi.”

Bắc Minh Quân nghe cô nói vậy, mặc dù trong lòng có ngọn lửa đang thiêu đốt, nhưng vẫn buông lỏng tay mình.

Cố Tịch Dao rút cánh tay về, ngẩng đầu nói với anh: “Tôi cũng vẫn là câu đó, anh là anh tôi là tôi. Anh không có quyền xen vào chuyện tôi làm. Mong anh tạo thuận lợi cung cấp tư liệu tôi cần cho tôi.”

Bắc Minh Quân nhìn cô, anh thật sự rất muốn nói cho cô biết Noton rốt cuộc là người thế nào, nhưng nhìn dáng vẻ cô bây giờ, e rằng cho dù mình nói cô cũng sẽ không tin.

Anh gật đầu, sau đó nói với Hình Uy: “Kêu người phụ trách vào, đưa đồ cô ta cần cho cô ta.”

Sau đó lại quay đầu nhìn Cố Tịch Dao nói: “Tôi bây giờ nói gì e rằng em cũng không tin. Đến lúc đó chúng ta gặp nhau trên tòa đi, lúc chân tướng nổi lên mặt nước, em sẽ rõ.”

Cố Tịch Dao rất nhanh đã lấy được tất cả tư liệu video liên quan, cô sao chép vào đĩa cứng của mình.

Từ lần trước bị mất chứng cứ vụ kiện, cô cũng rút được kinh nghiệm, lần này cô đặc biệt mang theo hai đĩa.

Cố Tịch Dao cho đĩa vào túi, đang muốn chuẩn bị rời đi. Bắc Minh Quân vươn tay giữ cô lại.

“Anh Bắc Minh, bây giờ tôi còn có việc, xin anh buông tay.” Nói rồi, thân thể cô khẽ nghiêng sang một bên, vòng qua Bắc Minh Quân.

Chính vào lúc thân thể họ lướt qua nhau, Bắc Minh Quân nhỏ giọng nói với cô: “Tịch Dao, em có biết bây giờ em đang giúp một ác quỷ không.”

Cố Tịch Dao nghe vậy quay đầu đáp lại anh bằng nụ cười lạnh lùng: “Haha, còn có người có thể khiến anh kêu là ác quỷ à, nhưng trong mắt tôi anh càng giống ác quỷ.”

Nói xong, cô đi tới cửa phòng bảo vệ, vươn tay đẩy cửa, bỏ lại một câu: “tổng giám đốc Bắc Minh, cảm ơn sự phối hợp của anh.”

Trên đường Cố Tịch Dao lái xe quay về văn phòng, cô vẫn xụ mặt, về phần tại sao, có lẽ là vì câu ‘em đang giúp một ác quỷ’ đó của Bắc Minh Quân đi.

Nếu kêu Cố Tịch Dao hình dung về Noton, cô nhất định sẽ cho rằng anh ta là một người không tệ. Khiêm tốn lại lịch sự, hơn nữa còn có trách nhiệm, đối với trẻ con cũng cực kỳ tốt.

Về tới văn phòng luật sư, Cố Tịch Dao tập trung vào tình tiết vụ án, trong lúc đó Vân Chi Lâm cũng tới xem tư liệu cô chuẩn bị, đồng thời sửa sai những vấn đề xuất hiện.

Tóm lại, đối với Cố Tịch Dao mà nói, chứng cứ lấy được cực kỳ có lợi với Noton.

Trước buổi chiều tan làm, Vân Chi Lâm nhận được thông báo của tòa án, vụ án này được quyết định mở phiên xét xử vào tuần sau.

Ăn xong cơm tối, Trình Trình dẫn Cửu Cửu chơi trong đại sảnh, Anna cùng Lạc Kiều đọc tư liệu chăm sóc bà bầu.

Cố Tịch Dao lại chiếm dụng thư phòng của Vân Chi Lâm, tiếp tục vùi đầu làm việc.

Tiếng gõ cửa ‘cốc cốc’ khẽ vang lên.

“Mời vào.” Cố Tịch Dao cũng không thèm ngẩng đầu.

Cửa nhẹ nhàng mở ra, Vân Chi Lâm bưng hai ly cà phê nóng hổi bước vào, một ly đặt trên bàn mình, một ly bưng trong tay.

“Tịch Dao, vụ án này anh đã xem hết rồi, yên tâm đi, phần thắng của chúng ta có thể xem là chín mươi chín phần trăm. Chứng cứ đều được đặt ở đây. Thật khó hiểu Bắc Minh Quân nghĩ thế nào, rõ ràng là một vụ kiện phần thắng không lớn, nhưng lại cứ muốn cắn Noton không buông.”

Cố Tịch Dao dừng bút, ngẩng đầu nhìn anh ta. Sao cô lại không nghĩ vậy chứ.