Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1518




Chương 1518

Sau lần bị Bắc Minh Quân đánh bị thương ở bệnh viện, Bắc Minh Triều Lâm không đến thêm lần nào nữa. Thật ra ông cũng tự trách bản thân rất nhiều, sợ tình trạng của ba mình sẽ trở nên nghiêm trọng hơn.

Kể từ đó, vợ chồng ông vẫn ở đây, không xem ti vi, cũng không đọc báo vì sợ nghe thấy tin dữ của ba mình.

Vậy nên cho đến giờ, họ không biết tất cả các tin tức từ thế giới bên ngoài.

Khởi Hiên nghe vậy, trong lòng run lên.

Không ngờ bây giờ ba mình lại trở nên như thế này, ngày mai là ngày chôn cất ông nội, anh ta phải nói cho họ biết chuyện đó, không những thế còn phải đưa họ đi tang lễ một cách quang minh chính đại nữa.

Chỉ bởi vì gia đình họ mới thật sự là người nhà họ Bắc Minh.

Khởi Hiên hạ quyết tâm, đem tất cả album trên tay của ba để sang một bên: “Ba, mau ra ngoài, con có chuyện muốn nói với hai người.”

Bắc Minh Triều Lâm nghiêm mặt nhìn con trai, gật đầu rồi chậm rãi đứng dậy đi theo ra khỏi phòng làm việc.

Bắc Minh Triều Lâm theo con trai vào phòng khách.

“Mẹ, mẹ cũng tới đây, con có chuyện muốn nói với mẹ.”

Lan Hồng thực ra từ lúc nhìn thấy Khởi Hiên vào nhà đã nhìn ra được con trai mình có tâm sự gì đó.

Bà gác công việc sang một bên, bước ra phòng khách: “Khởi Hiên, có chuyện gì con cứ nói đi.”

Trong lòng Khởi Hiên lúc này thực sự rất phức tạp, anh im lặng một lúc rồi thu hết dũng khí nói: “Ba, mẹ, ông nội qua đời rồi.”

Ngay khi những lời này nói ra, Lan Hồng và Bắc Minh Triều Lâm đều sững người trên ghế sô pha.

Mặc dù họ đã thấy sắc mặt con trai mình không tốt nhưng có nghĩ thế nào cũng không ngờ là vì chuyện này.

Mặc dù Lan Hồng là con dâu, nhưng bà cũng gần giống như con gái ruột của Bắc Minh Chính vậy, bà cũng coi Bắc Minh Chính như ba ruột của mình.

Khi biết tin dữ, bà che miệng lại, hai dòng nước mắt lập tức chảy dài, cẩ người run lên.

Bắc Minh Triều Lâm ngược lại vẫn coi là bình tĩnh, khóe miệng ông run lên, nghiến răng cố nuốt nước mắt đã chực trào ra nơi hốc mắt.

Sau khi hít một hơi thật sâu, ông nhìn Khởi Hiên chậm rãi nói: “Chuyện này xảy ra khi nào?”

Hai mắt Khởi Hiên lúc này đã đỏ hoe: “Đây đã là chuyện từ một tuần trước rồi, chính là ngày đám cưới của chú hai. Thang máy xảy ra sự cố ngoài ý muốn.”

Bắc Minh Triều Lâm đứng dậy đi đến trước mặt Khởi Hiên: “Tại sao khi sự việc xảy ra con không nói cho ba biết.”

“Con…” Lúc này Khởi Hiên có chút không nói nên lời, bởi vì lúc đó anh ta vẫn còn đang suy tính xem nên đối phó với Bắc Minh Quân như thế nào: “Con chỉ không muốn ba quá đau buồn.”

“Chát!”

Bắc Minh Triều Lâm tát con trai mình một cái, sau đó tức giận hỏi: “Nếu con muốn giấu chúng ta, con không cần phải nói, cả đời này cũng không cần phải nói!”