Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1361




Chương 1361

“Ha ha, cậu chủ Bắc Minh có chuyện gì muốn làm à?” Giờ phút này, người đàn ông mũ lưỡi trai đang ở trên sân đánh golf, anh ta vừa mới vung một gậy, chỉ nhìn thấy quả cầu nhỏ bay lên, sau đó rơi xuống chỗ cách một ngọn cờ nhỏ.

“Có phải là ngày hôm nay anh lại đi tìm ba của tôi không? Không phải là tôi đã nói chuyện của ba để tôi giải quyết à, các người có cái gì thì cứ nhằm vào tôi, đừng tìm ba của tôi gây sự.” Khởi Hiên thật sự rất tức giận.

Ngược lại là người đàn ông mũ lưỡi trai lại lộ ra phong thái thong dong bình tĩnh, anh ta đặt cây gậy lên vai, chậm rãi đi về phía cái cờ nhỏ: “Cậu chủ Bắc Minh, lời cậu vừa mới nói ra tôi có thể hiểu thành tôi tìm ba của cậu gây phiền phức không? Nếu như là như vậy, tôi có thể chịu trách nhiệm mà nói cho cậu biết, bây giờ chúng tôi không có thời gian đâu.”

Khởi Hiên chau mày lại: “Các người không đi tìm ông ấy, vậy tại sao trên mặt ông ấy lại bầm tím một mảnh?”

Người đàn ông mũ lưỡi trai nhún vai: “Tôi cũng đâu có biết, có lẽ là do ba của cậu té, có lẽ ba của cậu lại trêu chọc phải người khác, chuyện này cũng khó nói lắm đó. Cậu chủ Bắc Minh, nếu như chúng tôi làm việc thì chắc chắn sẽ không ra tay nhẹ như vậy. Thôi được rồi, nếu như cậu không còn chuyện nào khác, thế thì tôi cúp điện thoại đây.”

Khởi Hiên không nhận được đáp án mà anh ta muốn, dứt khóa tắt điện thoại.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đi đến phía trước quả bóng nhỏ, lá cờ đã bị người lấy bóng lấy đi rồi, để lại một cái lỗ nhỏ, anh ta nhắm một chút rồi giơ gậy golf lên, nhẹ nhàng đặt nó lên trên quả bóng.

Quả bóng nhỏ rất nghe lời mà lăn về hướng cái lỗ đó, nhưng mà lúc sắp đến thì quả bóng nhỏ lại dừng lại.

Lông mày của người đàn ông đội mũ lưỡi trai hơi nhíu lại.

Khởi Hiên chạy xe không có mục đích trong các con phố lớn ngõ nhỏ ở thành phố A, lông mày của anh ta nhíu chặt từ đầu đến cuối, vẫn không đoán ra được cuối cùng còn có ai là đối với ba của mình.

Cuối cùng vẫn lái xe trở về trụ sở của mình.

Anna bắt đầu chuẩn bị cơm tối, Trình Trình đang chơi đùa với Cửu Cửu ở trong phòng khách.

Lúc này điện thoại di động của Trình Trình vang lên, cậu lấy nhìn, là Dương Dương gọi tới.

Cậu mới kết nối điện thoại, còn chưa mở lời thì đã nghe thấy âm thanh vô cùng lo lắng của Dương Dương ở bên kia điện thoại: “Mẹ đã trở về chưa vậy, ngày mai lão ba chim chết phải kết hôn với cái người kỳ quái đó rồi.”

Trình Trình hơi cau mày lại, nhìn thoáng qua Cửu Cửu ở bên cạnh, nói với cô em gái có diện mạo giống như thằng nhóc: “Em ơi, anh phải nhận một cuộc điện thoại, em ở đây chơi một mình đi, có được hay không?”

Cửu Cửu mở đôi mắt to nhìn Trình Trình: “Anh ơi, là ai gọi tới vậy ạ?”

“Là của anh béo gọi tới, anh ấy tìm anh có một số việc.” Trình Trình nói xong thì rời khỏi phòng khách, đi đến trong phòng ngủ của Cố Tịch Dao.

Trình Trình nói với Dương Dương: “Mẹ vẫn còn chưa về nhà, anh vừa mới nói cái gì chứ, ngày mai ba sắp kết hôn rồi hả?”