Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1333




Chương 1333

Anh ta đặt lên bàn, sau khi xếp xong ba chiếc ly chân cao mới quay người đi ra ngoài.

Sở Dung Triết cầm chai rượu lên, không khỏi gật gật đầu rồi nói: “Rượu Weingut Donnhoff.”

Rồi lại cầm thêm một chai rượu nữa: “ Là Organic Pinot Noirlwine của xưởng Summerhill Pyramid Winery, nhìn thấy rượu ngon làm sao có thể bỏ lỡ được kia chứ.”

Sau khi nói dứt lời, Sở Dung Triết cầm đồ khui lên, mở nắp chai rượu Weingut Donnhoff ra, lần lượt rót cho Bắc Minh Quân, Bạch Điệp Quý và mình.

Rồi mới nâng ly lên cao: “Chúc mừng Bắc Minh Quân sắp bước vào nấm mồ hôn nhân.”

Bắc Minh Quân và Bạch Điệp Quý đều cầm ly rượu lên, nghe Sở nhị nói thế, gương mặt anh không khỏi co rút.

Sau khi rượu quá ba tuần, bọn họ đã thưởng thức hết chín chai rượu.

Sở Vân Hàm cầm chai rượu Organic Pitnot Noir Icewine vừa mới lấy từ trong thùng đá ra, anh ta tấm tắc khen không ngớt miệng: “Uống rượu này kèm mới món ngọt ngon lành ở chỗ lão Bạch đúng là sự hưởng thụ không gì bằng.

Nói đến đây, anh ta lại rót thêm cho mình một ly rồi đưa đến trước mũi hít sâu một hơi, nhắm mắt lại như thể say rượu: “Ừm…Sau khi ướp lạnh ngửi thấy thơm mùi trái cây thật, uống vào lại nồng đậm, đúng là rượu thượng hạng hiếm có.”

Bạch Điệp Quý nhìn bộ dạng này của anh ta bèn không khỏi thấy vui vẻ: “Sở nhị, nếu cậu thấy ngon thì một hồi mang vài chai về đi.

Ánh mắt Sở Dung Triết sáng bừng khi nghe anh ta nói thế: “Lão Bạch, cậu nói thật à, lúc về tôi sẽ mang mấy chai về nhà nhấm nháp.

Bạch Điệp Quý gật đầu: “Muốn lấy mấy chai thì tùy cậu, nhớ đem ra tính tiền là được rồi.”

Sở Dung Triết vừa nghe thấy thế, anh ta duỗi tay lấy một hạt đậu phộng từ trong khay ném vào người Bạch Điệp Quý: “Tớ nói mà, trên đời này làm gì có bữa ăn nào miễn phí. Lão Bạch, trên người cậu dính đầy mùi hôi thối của nhà tư bản.”

Bọn họ đùa giỡn với nhau một lúc rồi cuối cùng mới phát hiện ra Bắc Minh Quân chỉ ngồi im ở đó, ngoại trừ uống vài hớp rượu thì hình như chẳng nói gì cả.

Bạch Điệp Quý ném đậu phộng vào người Bắc Minh Quân: “Bắc Minh Quân, cậu gọi tụi tôi đến đây mà lại im thin thít, rốt cuộc cậu có ý gì.”

“Ha ha…” Sở Dung Triết cười gian: “Lão Bạch, cậu nhìn bộ dạng lo được lo mất của cậu ta kìa. Nói cho cậu biết, hai ngày trước cậu ta còn đi tham gia buổi biểu diễn của con trai với Tịch Dao, rất nhiều phóng viên còn chụp được hình ảnh hai người bọn họ tay trong tay.”

Bắc Minh Quân nghe đến đây, anh mạnh tay đặt chiếc ly xuống bàn, khiến cho rượu sánh ra không ít.

Hai ngày nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, khiến cho lòng anh cảm thấy phiền muộn. Vốn dĩ muốn gọi hai người bọn họ đến uống rượu cho khuây khỏa, nhưng không ngờ gọi họ đến lại càng làm anh thấy phiền muộn hơn.

“Ôi trời…Bắc Minh Quân, cậu cũng đừng có con nít thế. Cậu nhìn xem rượu đã mang ra lâu như thế rồi, cho dù lão Bạch mời khách thì cậu cũng không thể nào lãng phí được kia chứ.” Sở Dung Triết nhìn bàn rượu mà cảm thấy đau lòng.

Sau khi nói dứt lời, anh ta ngồi xuống ghế sô pha dịch người lại gần Bắc Minh Quân rồi mới duỗi tay đặt trên vai anh.