Máy bay rất nhanh cất cánh, Mộc Niên Kiều nhẹ nhàng nói nhỏ, có chút làm nũng cẩm tay Mạc Duy Uyên: "Uyên, mỗi lần đi máy bay là lỗ tai của em đều bị đau..."
Âm thanh làm nũng của cô vừa phải, có chút đơn thuần, có chút quyến rũ,
lại cộng thêm một gương mặt xinh đẹp, có rất ít đàn ông có thể chống cự
lại loại dụ dỗ này.
Mạc Duy Uyên chỉ cười lạnh lùng, không thềm để ý đến cô, rút tay về. "Nuốt được nước miếng thì tốt rồi" Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn
Mộc Niên Kiều nhìn thấy Mộc Tuyết Nhu ngồi cạnh cửa sổ không hề có phản ứng gì, nhất thời cảm thấy không vui. Trong lòng vừa hận vừa đau lòng. Cô
rất thích Mạc Duy Uyên, cô nên hận anh ấy, nhưng mà đến cuối cùng vẫn
không hận nổi.
Trước lúc tổ chức hôn lễ, anh tuy là luôn lạnh như băng, nhưng mà tâm trạng lúc nào đối với cô cũng rất tốt, mặc dù số lần đó rất ít, điều này cũng làm cho cô không thể thoát khỏi. Nhìn thấy Mộc Tuyết Nhu có thể hưởng thụ được điều này, trong lòng của cô như bị con
gì cắn, cô muốn đem Mộc Tuyết Nhu bâm ra ngàn mảnh.
Mạc Duy Uyên thấy cô muốn mở miệng, liền lặp tức mở miệng trước: "Tôi rất mệt. Nếu như tiểu thư Mộc Niên Kiều không có việc gì thì tôi xin phép đi ngủ trước."
Thấy trong mắt anh đầy mệt mỏi, nghĩ đến một đêm điên cuồng tối hôm qua, mặt của cô lại đỏ lên, sau đó gật đầu. "Hôm qua anh mệt lắm rồi..."
Những lời đầy ái muội như vậy là cố tình để cho Mộc Tuyết Nhu nghe, cả người
Mộc Tuyết Nhu run lên. Sau đó Mạc Duy Uyên gối đầu lên vai Mộc Tuyết
Nhu.
Cô như bị điện giật, theo bản năng muốn tránh anh. Nhưng mà
không biết hôm nay anh lại uống nhằm thuốc gì, âm thanh có chút ủy
khuất: "Bà xã, anh mệt..."
Mộc Tuyết Nhu ngẩn người một lúc lâu, trong lòng có chút ngạc nhiên và nghi ngờ, ngây ngốc nhìn anh một hồi lâu.Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn
Đến lúc cô có phản ứng lại thì anh đã đặt đầu mình trên vai cô mà ngủ ngon lành.
Mộc Tuyết Nhu nhìn thấy ánh mắt đầy ghen tị của Mộc Niên Kiều, một vài tiếp viên hàng không vẫn thường đi qua lại nhìn trộm Mạc Duy Uyên. Ngày
thường anh luôn dùng bộ mặt lạnh lùng và xa cách đối mặt với người khác, bây giờ lại ngủ giống như một đứa trẻ, bộ dạng này làm cho ai cũng
không chịu nổi.
Mộc Tuyết Nhu gian nan cuối đầu nhìn người đàn
ông đang ngủ trên vai mình, lúc lơ đãng nhìn thấy ánh mặt ghen tị của
Mộc Niên Kiều, nghe cô ấy nói một câu.
"Cô không xứng với anh ấy." Mộc Niên Kiều sợ ầm ĩ đến Mạc Duy Uyên, cắn răng thấp giọng nói.Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn
Cô đã nghe rất nhiều lần, có rất nhiều người nói như vậy. Mộc Tuyết Nhu đều đã nghe đến vô cảm rồi.Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn