Cô Vợ Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình

Chương 57: Tưởng niệm




Vương Như Huệ cười một cách đây phóng túng, "Phụ nữ là loài động cực kỳ dễ cảm động và mềm lòng, nhất là loại biết kích thích khẩu vị của đàn ông." Huống chi, anh còn bỏ đi vào đúng lúc cô ta đang cần anh nhất... Như vậy Mộc Tuyết Nhu sẽ nghĩ như thế nào.

Người đàn ông này không hiểu rõ về phụ nữa, cũng như phụ nữ đôi khi cũng không hiểu rõ về đàn ông.

Tóm lại một câu là, lòng của đối phương như kim đáy bể. D♡iễn đàn L♡ê quý Đ♡ôn.

Tâm tình của Vương Như Huệ trở nên rất tốt, xoay người rời đi, cô cực kỳ có hứng thú với sự khiêu chiến này, nhất là trong lòng người đàn ông này có người phụ nữa khác. Điều này càng làm cô hứng thú hơn nữa.

Chu Thế Thanh nhíu chặt chân mày nhìn bóng lưng của Vương Như Huệ, trong lòng có chút bực tức. Nếu muốn tự mình phấn đấu để đứng ngang hàng với Mạc Duy Uyên, thì ít nhất phải chờ đến mười năm nữa. Đến lúc đó không chừng anh cũng chẳng còn tâm tư đâu mà phấn đấu. Tuy nói là quân tử báo thù, mười năm không muộn, nhưng mà không ai biết, mười năm sau anh vẫn có tâm tư muốn báo thù không? (Sunnie.LQD: Chờ 10 năm không biết couple Uyên - Nhu có bao nhiêu đứa con rồi)

Đối với anh, anh không đợi được mười năm, anh muốn ở cùng Mộc Tuyết Nhu càng sớm càng tốt. Cho dù cô đã từng cùng với Mạc Duy Uyên .... Bây giờ không phải là cổ đại, tuy nói không để ý đến mấy chuyện này, nhưng mà không người đàn ông nào cảm thấy thích điều này cả.

D♡iễn đàn L♡ê quý Đ♡ôn.

*******

Mộc Tuyết Nhu không muốn tiếp tục ở trong phòng mà chờ đợi, thế nên cô thay bộ đồ khác rồi đi ra ngoài.

Mộc Niên Kiều lúc này chắc đang quấn lấy Mạc Duy Uyên, nhưng mà cô hoàn toàn không có chút hứng thú nào cả. Chỉ cần nghĩ đến khi anh ta trở về rồi đụng vào cô, cô liền cảm thấy buồn nôn.

Đi từ từ dọc theo bờ biển, nhìn thấy có nhiều người bơi lội, còn có người chơi cưỡi thuyền buồm, có người lái mô-tơ. Nhưng mà cô cảm thấy không có chút hứng thú gì cả.

Kết hôn với người mình không muốn, người trong lòng thì bỏ đi với người phụ nữ khác. Tuy cô thương tâm nhưng chỉ có thể tự trách chính mình.

Cô không trách Chu Thế Thanh bất bực, thế gian này còn có rất nhiều chuyện kỳ thực lả bất đắt dĩ. D♡iễn đàn L♡ê quý Đ♡ôn.

Mạc Duy Uyên có đưa cho cô một dãy số, muốn cô cùng Chu Thế Thanh hoàn toàn chấm dứt, nhưng cô không muốn.

Cô không biết hiện tại nên làm gì bây giờ, con đường phía trước đối với cô mà nói rất mờ mịt, cô không dám hy vọng Chu Thế Thanh chờ cô trong hai năm, nếu anh thật sự trở về... Nếu anh vẫn yêu cô, vẫn còn muốn cô ở bên cạnh, cô nhất định sẽ thật cố gắng.

Cô miên man suy nghĩ, lại nhịn không được. Cuối cùng cầm điện thoại lên gọi vào dãy số kia, cô rất muốn nghe giọng của Chu Thế Thanh, đã nhiều ngày như vậy không có anh bên cạnh, cô cảm thấy không quen.

Mà cái tên đàn ông đáng ghét kia, dùng danh nghĩa chồng của cô, cưỡng ép cô. Cô muốn giống như lúc trước, vào lúc đau lòng thì làm nũng với anh ta, cố tình gây sự một chút. Nhưng mà không được, nói gì thì nói, vẫn nên thôi đi. D♡iễn đàn L♡ê quý Đ♡ôn.