Mộc Tuyết Nhu bên ngoài quanh quẩn một hồi lâu, cuối cùng vẫn trở về nhà họ Mạc.
Thấy Mộc Tuyết Nhu đã đi vào nhà họ Mạc, người đi theo sau cô nãy giờ mới rút lui.
"Tổng giám đốc." Mạc Duy Uyên đang xem tài liệu, ngay cả đầu cũng không ngẩn lên, "Thế nào, cô ấy xảy ra chuyện gì à?"
"Dạ không, phu nhân đã trở về nhà." Một người trẻ tuổi ăn mặc bình thường nhưng nhìn qua thì không bình thường, đang cung kính trả lời.
"Ừ, những chuyện xảy ra ngày hôm nay, chặn miệng những người đó lại." Âm thanh lạnh lẽo, một tiếng "phịch", Mạc Duy Uyên khép tài liệu lại.
"Đúng rồi, tổng giám đốc, hôm nay trên đường phu nhân gặp được con gái thứ hai của họ Mộc - tiểu thư Mộc Niên Mị!"
Tay Mạc Duy Uyên dừng lại "Bị bắt nạt?"
Người đó cười cười "Cũng không có, nhìn thì ngược lại là phu nhân chọc tức tiểu thư Mộc Niên Mị."
Mạc Duy Uyên khóe môi cong lên, "Thú vị"
"Tổng giám đốc, lão thái gia hôm nay muốn ngày nhất định phải quay về nhà cùng người nhà ăn cơm." Một người đi tới khom lưng nói.
Mạc Duy Uyên híp mắt, "Tạm thời không được, trở về tôi liền mấy ngày liên tiếp gặp xui xẻo..."
------Nhà họ Mạc-----
"Chị dâu, đi nơi nào dạo vậy!" Mạc Duy Thiến đang ngồi trên ghế sô-pha sơn móng tay, hai chân bắt chéo, tư thế ngồi cũng rất đẹp mắt.
"Đi đến chỗ Duy Uyên." Mộc Tuyết Nhu hơi cười, nhưng trong mắt lại không có một chút vui vẻ.
Mạc Duy Thiến che miệng cười nói, "Chậc chậc, phải không? Đi đến chỗ anh hai, chị dâu cùng anh hai tình cảm...thật là tốt."
Cùng mấy người này nói chuyện thật là mệt mỏi, nghe nói cũng không thể nghe
bề ngoài, còn phải tỉ mỉ phân tích, bất quá lời nói này ngược lại rất dễ hiểu. Ai cũng biết cô và Mạc Duy Uyên tình cảm không tốt, thật chí bọn
họ còn biết trong lòng cô có người khác.
"Nếu không Duy Uyên làm sao cưới chị." Mộc Tuyết Nhu nắm tay thật chặt, trong lòng oán hận lại dân lên, nhưng trên mặt vẫn cười.
Mộc Tuyết Nhu đang muốn trở về phòng, Mạc Duy Thiến chợt đứng lên, đi tới trước mặt cô, âm thanh nhỏ lại nói: "Tôi bất kể hôm nay cô cùng ai gặp mặt, nhưng đừng làm họ Mạc mất mặt, cũng đừng làm anh tôi mất mặt."
Mộc Tuyết Nhu suýt nữa không duy trì được nụ cười, cô thế mà không ngừng bị người của Mạc Duy Uyên theo dõi?
Họ Mạc này đúng thật là không cho cô yên!