Cố Ngôn Duy sửng sốt: "Là vì chuyện này? Không phải Hàn Chỉ Đình?"
Hạ An Nhiên:"..."
Cũng đúng, không phải ai cũng biết nhiều chuyện
phiếm như Bùi Kì.
Huống hồ hình như đàn ông lại càng không hứng thú với những câu chuyện phiếm của phụ nữ.
Sau khi Cố Ngôn Duy thất thần một lúc, lại nhìn Hạ An Nhiên: "Lăng Mặc có đối xử tốt với em không?
Anh ta không ức hiếp em chứ?"
Hạ An Nhiên: "Về một số chuyện gần đây, tôi tin rằng anh cũng đã biết được qua tin tức trên mạng... Tôi và Lăng Mặc ở bên nhau, anh ấy rất tốt với tôi, vì vậy anh cũng đừng lo lắng nữa!"
Cố Ngôn Duy cảm thấy có chút khó chịu: “Tôi cũng là sau khi xảy ra chuyện mới được biết, không ngờ anh tôi lại có thể có âm mưu chống lại Long Đằng, tôi thực sự xin lỗi!"
Vẻ mặt Hạ An Nhiên trở nên nghiêm túc: "Lần này tôi gặp anh là vì muốn nói với anh rằng tôi có thể không truy cứu trách nhiệm về những gì nhà họ Cố đã làm lần này, nhưng xin hãy nói với anh trai của anh rằng sau này đừng làm những chuyện như vậy
nữa... Còn nữa, cho dù anh có muốn hay không, nhưng trong mắt tôi, ơn cứu mạng của anh tôi vẫn ghi nhớ trong lòng!"
Lần này, cô rõ ràng biết rằng nhà họ Cố giở trò bẩn thỉu sau lưng.
Nhưng tại sao lại không truy cứu trách nhiệm?
Đó là vì an cứu mạng của Cố Ngôn Duy.
Cố Ngôn Duy trông hơi buồn khi nghe lời đơn phương"hết nợ" của Hạ An Nhiên, nhưng vẫn gật đầu: "Tôi hiểu rồi."
Sau đó một tiếng hét lớn đột ngột vang lên: "Hạ An Nhiên, đồ hạ đẳng, sau lưng Lăng đại thiếu còn dám lén lút qua lại với người đàn ông khác, để xem lần này cô còn giảo biện như thế nào!"
Người xông vào chính là Hà Dĩ Mai, phía sau còn có mấy vị tiểu thư nổi tiếng.
Khí thể này giống như tới đây để bắt quả tang vậy!
Hạ An Nhiên không khỏi trợn tròn mắt khi nghe thấy giọng nói của Hà Dĩ Mai.
Hà Dĩ Mai vốn định đến đây để bắt quả tang nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cô ta liền há hốc mồm kinh ngạc.
Hai người này đã ở trong phòng chờ một lúc rồi,
theo lý mà nói không phải nên bùng cháy lửa tình rồi sao?
Nhưng hiện tại là tình huống gì thế này?
Hai người họ chỉ đứng nguyên tại chỗ của mình mà không làm gì?