“Dù sao thì... cô cũng có viện phó Cố Kì giúp đỡ rồi, muốn tìm một chỗ nhỏ từ trong hạng mục của chúng tôi sửa chữa lại, hoàn toàn có khả năng mà!"
Hạ An Nhiên nhịn không được liền vỗ tay: “Cô nói cũng rất đúng!” Rồi ngừng lại một chút: “Có điều, lúc tôi viết báo cáo, cảm thấy quá vô vị nhàm chán
nên thỉnh thoảng sẽ thêm một chút thứ vô cùng
tuyệt diệu, ví dụ như trong những báo cáo tài liệu đó, tôi sẽ thêm tên của bản thân tôi chẳng hạn..."
Trong khi nói, cô đã đến trước mặt Giang Nhụy
Nghiên, cách cô ta chỉ còn ba bước chân.
Sau khi Hạ An Nhiên dừng bước, cô chậm rãi lên tiếng.
“Trước khi đưa tài liệu hạng mục này cho RY, vừa hay tên của tôi đã được khắc trong báo cáo rồi, hai ha, tôi tin là cô nhất định sẽ không lấy báo cáo của tôi đi sửa chữa một chút nào đâu nhỉ, nếu đã như vậy, bên trong tập tài liệu hạng mục của tôi có lẽ vẫn còn tên của tôi... Vì vậy, tôi cũng khá hiếu kỳ, rốt cuộc cô yêu mến tôi đến mức nào mà lại có thể
lấy tên của tôi đặt vào trong tài liệu hạng mục của các người vậy!”
Giang Nhụy Nghiện nắm chặt tay lại.
Làm gì có nghiên cứu viên nào lại đi làm loại chuyện vô vị như vậy!
Chỉ có người phụ nữ đáng chết Hạ An Nhiên này, làm cái gì cũng phải gài bẫy như vậy!!!
“Năm đó, trong câu thơ của Lí Bạch vẫn có thể được người thời nay tìm thấy, và tên của họ được ẩn giấu trong các câu thơ... Chẳng lẽ những câu thơ
đó là do người thời nay viết sao? Những sự trùng hợp như vậy không thể trở thành bằng chứng được!" Nói đoạn liền nhắc nhở một câu: "Đừng quên, biểu đồ thời gian của các thí nghiệm trong hạng mục của chúng tôi không thể lừa dối bất cứ ai!"
Một số dụng cụ thí nghiệm đều được khắc với thời gian cho mỗi tờ số liệu.
Lúc này cũng là vũ khí sắc bén nhất Giang Nhụy Nghiên.
Hạ An Nhiên nhún vai: “Cô rất thông minh, nếu người bình thường muốn tạo chứng cứ giả, sẽ cố tình thông qua thời gian sửa chữa để đạt được hiệu quả... Nhưng các người lại lấy biểu đồ thời gian hạng mục nghiên cứu của bốn năm trước, lấy nội dung hạng mục ra sửa chữa một chút... cũng như biểu đồ thời gian thí nghiệm của hạng mục lần này! Cô tưởng những người khác đều ngớ ngẩn như ban tổ chức của nước A sao?"
Nói đoạn, Hạ An Nhiên liền lấy từ trong túi sách của
mình ra vài bức ảnh.