“Lần này Long Đằng mời cô có phải là muốn đích thân xin lỗi trước mặt cô không?"
Giang Nhụy Nghiện đối mặt với nhiều phóng viên
như vậy, trên môi nở một nụ cười.
“Người kế vị trong giới chế tạo được thì tôi không cảm nhận, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để phát huy năng lực của mình trong ngành này! Còn về thói ăn cắp, tôi đương nhiên vô cùng phản đối, tôi sẽ thành lập một quỹ đặc biệt dành cho các nghiên
cứu viên bị xâm phạm quyền lợi!"
Nói xong cô lại dè dặt nói thêm một câu: "Hôm nay là họp báo của viện nghiên cứu Long Đằng, tôi nghĩ các vị vẫn nên hướng sự chú ý đến Long Đằng thì
hon!"
Khi những phóng viên đó nghe thấy lời đầu tiên của Giang Nhụy Nghiên, họ thực sự đã có đủ điểm bùng nổ rồi.
Bản thân Giang Nhụy Nghiện là người bị lấy cắp, nhưng cô lại không nghĩ về cách bảo vệ quyền lợi của mình, mà nghĩ về việc giúp đỡ nhà nghiên cứu
nhiều hơn và ngăn chặn lợi ích của họ bị xâm phạm.
Đây là một thế hệ người tốt mới!
Sau khi Giang Nhụy Nghiên đuổi những phóng viên đó đi, cô liền ngồi thằng người và nhìn về phía sân khấu hội nghị.
Cô không ngờ rằng một người tuổi còn trẻ như Cổ Kì lại có thể là một viện phó.
Chậc chậc...
Nếu quan hệ giữa cô và Hạ An Nhiên không thân
thiết như vậy thì Giang Nhụy Nghiện đã kéo cô về RY rồi.
Hiện tại RY đúng là đang cần gấp một lượng lớn nghiên cứu viên!
Trên sân khấu hội nghị, Lưu Khiếu Vĩ ngồi ở chính giữa nhìn đám đông ngồi dưới sân khấu và luôn giữ thái độ như một cấp trên.
Lưu Khiếu Vĩ nhìn xung quanh dưới sân khấu một
lượt, đột nhiên cau mày.
Rồi ông ta liếc sang nhìn trợ lí đứng đằng sau.
Trợ lí vội vã chạy tới: “Viện trưởng Lưu, sao vậy?"
Lưu Khiếu Vĩ bất mãn nói: "Đi gọi điện thoại cho Hạ
An Nhiên đi! Hôm nay, tôi muốn cô ta đích thân xin lỗi RY! Tại sao cô ta vẫn chưa đến?"
Cố Kì đang ngồi ở một bên, nghe thấy vậy liền nhìn chằm chằm ông ta một cách hung dữ: "Tiểu sự
muội hoàn toàn không làm sai bất cứ chuyện gì cả, tại sao lại phải xin lỗi? Lưu Khiếu Vĩ, ông đừng có được đằng chân lân đằng đầu!"
Lưu Khiểu Vĩ nói đầy ẩn ý: "Đến giờ này cô vẫn còn muốn bảo vệ người phụ nữ đó? Haha, tôi thật sự