Hàn Dương trả lời: “Không phải cô lén đặt chúng vào tủ bàn của tôi sao?"
Hạ An Nhiên nheo mắt lại.
Vậy là, đối phương nhân lúc không có ai để ý liền đem những bức thư đó đưa cho Hàn Dương sao?
Nếu như vậy thì càng khó điều tra rồi.
Hạ An Nhiên cũng không muốn nhiều lời với Hàn
Dương nữa liền trực tiếp cúp máy.
Sau đó vô cùng bực mình lẩm bẩm: “Xem ra muốn xóa sạch chuyện thư tình có chút khó rồi!"
Lúc mới đầu Hạ An Nhiên cũng không để tâm nhiều đến chuyện thư tình.
Chỉ coi như Giang Nhụy Nghiên hãm hại cô.
Đợi giải quyết chuyện của Giang Nhụy Nghiên xong thì những bức thư tình vớ vẩn này tự nhiên cũng sẽ tiêu tan.
Nhưng giờ đây phát hiện Giang Nhụy Nghiện không hề có liên quan...
Như vậy cũng chứng tỏ nếu không giải quyết chuyện này, sau này chắc chắn sẽ có người lấy chuyện này để bôi nhọ cô.
Hạ An Nhiên nhăn mặt nhìn Lăng Mặc: "Vợ của anh
bị nhục mạ như vậy mà anh cũng không muốn nghĩ cách gì à?"
Lăng Mặc: "..."
Chuyện quan trọng thì không khiến anh làm, chút
chuyện nhỏ này lại thích đến làm phiền anh.
Lăng Mặc cũng sớm đoán được sẽ như vậy liền thản nhiên nói: "Anh đã sai người đến gần trường cao trung của em điều tra rồi."
được toàn bộ tình hình.
Vì vậy, mèo hoang nhỏ chưa cần nói thì anh đã sắp
xếp xong mọi chuyện rồi,
Đương nhiên rồi...
Anh vội vàng xử lý như vậy bởi vì những bức thư
tình đó thật sự rất khó coi và bẩn thỉu!
Anh không muốn mèo hoang nhỏ bị mang tiếng xấu như vậy.
Tuy nhiên, Hạ An Nhiên khi nghe những lời này của Lăng Mặc lại tỏ ra hoài nghi: "Anh đến gần trường trung học của em điều tra thì có tác dụng gì?"
Lăng Mặc tỏ ra thản nhiên: “Người đứng sau có lẽ sẽ tìm người giúp viết bức thư tình... vả lại đó phải là người quen của em mới có thể lấy nét chữ viết tay của em làm mẫu để người khác bắt chước, mà có lẽ đối phương đã tìm một người nào đó gần trường để giúp họ bắt chước!"
Hạ An Nhiên vừa nghe vừa tỏ ra mơ hồ nhìn Lăng Mặc.
Lăng Mặc thấy vậy chỉ đành kiên nhẫn giải thích lại cho cô.