Giang Hạ cũng không giải thích lại, lập tức ra lệnh cho Chu Nham: “Nhanh chóng giải quyết chuyện này đi, không thể kéo dài thêm được nữa!"
Chu Nham nhận thấy được tầm nghiêm trọng của sự việc.
Việc của Hạ An Nhiên phải mau chóng giải quyết, nếu không có thể kích động sát thân trước mặt.
Sau khi đắn đo hồi lâu, Chu Nham yếu ớt mở lời: "Chuyện lần này chúng ta không thể cứ như vậy mà bỏ qua được...!Hay là như này đi, tôi sẽ đến đó đối đầu với người phụ nữ đó! Nói không chừng chân tướng sẽ được phơi bày ra!"
Giang Hạ gật đầu lia lịa, nghiêm nghị nói: “Đúng vậy, hiện giờ gặp phải vấn đề chúng ta sẽ đi giải quyết vấn đề!"
Giang Hạ và Chu Nham đi về phía phòng thẩm vấn.
Trên đường đi cũng gọi Liễu Giai Giai cùng đi luôn.
vừa rồi Liễu Giai Giai đã luôn ở đồn cảnh sát, phối hợp với cảnh sát để làm chứng chống lại Hạ An Nhiên.
Nên bây giờ muốn đối phó với Hạ An Nhiên đường
nhiên cũng phải gọi cô ta đi cùng.
Liễu Giai Giai đi theo sau Chu Nham, hỏi nhỏ: "Bây giờ chúng ta còn cần phải làm gì? Tôi đã dốc hết sức để phối hợp với mọi người rồi!"
Chu Nham không nói gì, Liễu Giai Giai cũng tự động ngậm miệng lại.
Hạ An Nhiên ở trong phòng thẩm vấn không nói một lời nào.
Cô nhìn chằm chằm hai người cảnh sát đó, vô cùng nhàm chán.
Đúng lúc này, cửa phòng thẩm vấn được đẩy ra.
Sau khi nhìn thấy Liễu Giai Giai, Hạ An Nhiên lập tức hiểu ra tại sao cô ấy đột nhiên bị cảnh sát nhắm đến.
Chuyện này nói không chừng có liên quan đến Liễu Giai Giai!
Ánh mắt Chu Nham dừng lại trên người Liễu Giai
Giai, lên tiếng hỏi: “Vị này là người mà cô khai một mình vào trong viện nghiên cứu của chúng ta đúng không?"
Liễu Giai Giai gật đầu: “Đúng vậy, tôi đã tận mắt nhìn thấy cô ấy vào viện nghiên cứu của chúng ta, tôi còn chặn lại nhưng vô ích!"
Cảnh sát đang thẩm vấn Hạ An Nhiên cũng gật đầu đồng tình: "Chúng tôi có camera giám sát ở lối vào viện nghiên cứu để chứng minh Liễu Giai Giai không nói dối về chuyện này."
Liễu Giai Giai khinh bỉ hừ một tiếng: “Cô lén la lén lút vào phòng thí nghiệm RY, sau đó đồ của RY cũng bị mất, chuyện này không liên quan gì đến cô ư?!
Vì lúc này có Tôn Nguyên ở đó nên Hạ An Nhiên bằng lòng mở miệng.
Tuy giọng nói mềm mại nhẹ nhàng nhưng trong đó lại chứa đựng sự cứng rắn: “Trước đó tôi đã nói rồi, tôi đến đây để giao đồ!" Rồi cô nhìn về phía Chu Nham: “Chắc anh là người của RY đúng không? Tôi là nghiên cứu viêncủa Viện nghiên cứu Long Đằng, lúc đó tôi muốn gửi cho anhtài liệu về các hạng mục của cuộc thi, chắc anh vẫn còn nhớ chứ?"
Chu Nham vô cùng kinh ngạc, tỏ ra “không thể tin được" mà nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên: “Lẽ nào cô là nghiên cứu viên mà Cố Kitừng nhắc đến, nghiên cứu viên của Long Đằng sẽ thi đấu với chúng tôi
sao?".