Hạ An Nhiên không biết nói gì, lộ ra vẻ ngây thơ và
không biết gì “Nhưng khi tôi đến đây, có người đã nói với tôi rằng tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi
muốn ở đây."
Sau khi chớp mắt vài cái, “Chẳng lẽ người đó đang
nói dối tôi?"
Trác Giai Hi làm sao không rõ ràng được, người Hạ An Nhiên nhắc đến chắc chắn là Lăng Thiếu gia!
Đây là đem Lăng Thiếu giara áp bức cô ta!
Trác Giai Hi không cam lòng, sắc bén nhìn chằm
chằm Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên chậm rãi nói như thể không nhận ra sát khí trong mắt đối phương"Còn tôi, tôi chỉ muốn làm những gì mình muốn một cách lặng lẽ, không muốn bất kỳ tình tiết nào khác xảy ra ...!Nếu có
chuyện không hay xảy ra, tôi không giỏi những khả
năng khác, nhưng không ai hơn được tôi khả năng
khiếu nại đâu! "
Giọng Hạ An Nhiên mềm như sáp, nhưng Trác Giai Hi có thể nghe được ý của người bên kia.
Rõ ràng là cô ấy đến để dạy dỗ Hạ An Nhiên, nhưng lại bị đối thủ cầm chân Lăng Thiếu gia phản lại uy hiếp cô ta.
Một người phụ nữ chỉ dựa vào khuôn mặt của mình mà có thể kiêu ngạo như vậy sao?
Nhưng đối mặt với sự uy hiếp từ Hạ An Nhiên lúc này, trong nhất thời cô ta cũng không có cách nào xử lí.
Cuối cùng, Trác Giai Hi – người không muốn bị kiện
cáo, chỉ có thể rời đi với sự không cam lòng.
Hạ An Nhiên nhìn Trác Giai Hi rời đi, nhíu mày thật
sâu và lẩm bẩm một cách khó hiểu, "vô duyên vô
có tìm tôi làm gì!"
Ngay khi những lời này rơi xuống, một giọng nữ dịu dàng vang lên, "Cô ta cũng không phải không có lí do mà tìm cô gây chuyện”.
Hạ An Nhiên quay đầu lại, nhìn thấy một người phụ nữ mặt mũi không tầm thường so với Trác Giai Hi có vẻ nhiều kinh nghiệm hơn, đi ra từ phòng thí
nghiệm bên cạnh.
Cô mỉm cười và tự giới thiệu mình với Hạ An Nhiên, "Tôi là Lục Quân Linh, Nghiên cứu viên của Phòng
thí nghiệm 302."
Sau đó, cô chỉ về phía phòng thí nghiệm phía sau Hạ An Nhiên, Phó Viện Trưởng Trác lúc trước rất thích phòng thích nghiệm 301, nhưng sau khi nộp đơn, Viện Trưởng không chấp thuận."
Hạ An Nhiên:"..."
Hóa ra là lỗi của phòng thí nghiệm đầy tiền này.
Sau khi Lục Quân Linh giải thích, còn nói thêm, "Ngoài ra, Phó Viện Trưởng Trác có quan hệ rất tốt Với Mao Minh Lễ, nhưng Mao Minh Lễ lại vì cô mà xảy ra chuyện."
Hạ An Nhiên: "..."
Hóa ra đây là một mối thù cũ!
Chẳng trách Trác Giai Hi đã biết quan hệ của cô và Lăng Mặc không hề đơn giản, còn chạy tới đây muốn dạy dỗ cô.
Điều này là kiềm không được sự tức giận!
Hạ An Nhiên biết rằng một vài Nghiên cứu viên, tính
tình của họ sẽ hiện rõ lên khuôn mặt.
Khi gặp chuyện không như ý, sẽ trực tiếp chạy tới trút giận.
Nhưng Trác Giai Hi đã lên đến chức phó Viện trưởng rồi, lại có thể làm những chuyện vặt vãnh như vậy sao?
Hạ An Nhiên không khỏi lắc đầu lẩm bẩm: "Tại sao vẫn bốc đồng như vậy?"
Lục Quân Linh nở nụ cười và kiên nhẫn giải thích, “Cô ấy không bốc đồng, bởi vì cô ấy tràn đầy tự tin, và là người chịu trách nhiệm chính cho các dự án
cốt lõi của Viện nghiên cứu.
"
Hạ An Nhiên bây giờ đã hiểu ra, hóa ra là do người
này có năng lực..