Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Chương 168: Thỉnh Cầu Thiếu Gia Ra Mặt Giúp Đỡ






Hạ An Nhiên không khỏi trợn mắt, "Cô nói tôi sợ cái gì?"
Bùi Kì biết sự lo lắng của Hạ An Nhiên, nghiêm mặt nói, “Tôi tin rằng, lần này tôi không gặp phải tra nam.

An ấy có một trái tim ấm áp, là một thiên thần nhỏ " (*) tra nam: những chàng trai hay lừa tình lừa tiền của các cô gái
Hạ An Nhiên vẫn lộ ra vẻ mặt không tin.

Tra nam hay không phải tra nam, Bùi Kì có thể quyết định được hay sao?
Hơn nữa, cô ấy đã nghe Bùi Kì nói những điều như vậy ít nhất năm lần rồi! Nhưng cuối cùng thì sao?
Những người đàn ông đó đều là đồ cặn bãi
Cô không hiểu, rõ ràng Bùi Kì cũng là một người có đầu óc, tại sao đối với đàn ông lại trở nên ngốcnghếch như vậy.

Hạ An Nhiên vẻ mặt kiên định “ Lần này, tôi sẽ giúp cô nhìn xem”
Bùi Kì: "Cô đến hôm nay đến thật là không đúng thời điểm, hôm nay anh ấy không có ca trực, nếu không tôi phải cho cô xem qua một chút."
Hạ An Nhiên: ""

Hì hì, thật sự là không đúng thời điểm mà.

Hạ An Nhiên tầm mắt rơi vào trên chân Bùi Kì, trực tiếp châm chọc, "Chân của cô có thật là chưa khỏi không? Hay là vì người đàn ông đó mà muốn nằm thêm ở đây?"
Bùi Kì nhưởng mày, " Như vậy không được sao?"
Hạ An Nhiên cứng họng, “Chị ơi, chị có thể để lại giường bệnh cho những người có nhu cầu được không?”Bùi KÌ: “Tôi nghĩ ở lại thêm vài ngày nữa, để có thể liên lạc nhiều hơn.”
Tuy nhiên hôm nay bác sĩ Đỗ không có ở đây, ở lại bệnh viện cũng không có ý nghĩa gì lắm.

Lúc này Bùi Kì mới kích động kéo cánh tay Hạ An Nhiên "Tình cờ có một trung tâm mua sắm ở gần đây, có một cửa hàng đặc sản của C, cô cùng tôi đi mua sắm, xoa dịu tâm hồn tôi sợ hãi ngày hôm qua."
Hạ An Nhiên đi mua sắm với Bùi Kì về.

Vừa định lên lầu thì đụng phải Kiều Mạn.

Kiều Mạn cầm lấy máy tính bảng và bước tới gần cô, Thiếu Phu nhân, tôi gần như đã sắp xếp được một số thông tin về Lăng gia" 11
Đưa máy tính bảng cho Hạ An Nhiên.

Hạ An Nhiên vốn dĩ muốn nằm xuống nghỉ một lát, nhưng vẫn còn việc phải làm, cô ngồi xuống ghế sôpha trong phòng khách, nhẹ nhàng trượt máy tính bảng, liếc nhìn thông tin đã được sắp xếp.

Kiều Mạn rất có khả năng, cô ấy chỉ mới ra ngoài được một thời gian ngắn, nhưng Kiều Mạn đã giải quyết được một số tình hình chung của Lăng gia.

Kiều Mạn đúng bên cạnh Hạ An Nhiên nhìn thấy cô xem gần hết thì nói thêm "Phòng tối và lính canh là ưu tiên hàng đầu và phải được tiếp quản càng sớm càng tốt.

Ngoài ra, tài chính của Lăng gia cũng rất quan trọng...!Ba lĩnh vực này được xem là mạch máu của Lăng gia "
Nói xong, Kiều Mạn dừng một chút.

“Tuy nhiên, bà cụ Lăng sẽ không để chúng ta hoàn thành việc bàn giao một cách dễ dàng...!Nhất định sẽ có chút khó khăn.”

Hạ An Nhiên nghe lời Kiều Mạn gật đầu tán thành.

Đội bảo vệ được coi là hệ thống phòng thủ an ninh của Lăng gia; căn phòng tối bao gồm rất nhiều bí mật bên trong Lăng gia; tài chính của nhà Lăng liên quanđến các lợi ích khác nhau của sân sau nhà Lăng gia.

Muốn quản lý Lăng gia thì trước tiên phải nắm trong tay ba phần này.

Tuy rằng bà cụ Lăng đã đồng ý giao quyền, nhưng nhất định sẽ không giao lại một cách thuận lợi.

Ngoài ra, cho dù là phòng tối, hoặc là thị vệ, hoặc là tài chính của Lăng gia.

Từ trước đến nay đều là bà cụ Lăng nắm trong tay.

Ba thứ trọng yếu này, làm sao có thể dễ ràng để một người mới như Hạ An Nhiên nắm giữ.

Đêm qua Lăng Mặc đã quyết định rằng việc Hạ An Nhiên phụ trách Lăng gia là một việc.

Tuy nhiên, để thực sự phụ trách được Lăng gia vẫn là tùy thuộc vào khả năng của cô.


Hạ An Nhiên đặt máy tính bảng sang một bên, "Cô có ý tưởng gì không?"Kiểu Mạn nghiêm túc nhìn." Thiếu phu nhân chỉ mới vào Lăng gia.

Chuyện này có thể sẽ rất phiền phức.

Nếu không xử lý đúng cách, sẽ dễ dàng xảy ra một số mâu thuẫn không đáng có...!
Hạ An Nhiên ngước mắt lên và nhìn Kiều Mạn, "Vậy thì sao?" * Đề nghị của tôi là để cho Thiếu gia ra mặt.

Người đứng đầu ba ngành sẽ nhìn sắc mặt của Thiếu gia.

Bọn họ chắc chắn sẽ không quá làm khó Thiếu phu nhân.

Vì vậy chúng ta có thể hoàn thành việc bàn giao tương đối suôn sẻ Không nên lãng phí thời gian, thời gian đầu nên quản lý càng sớm càng tốt.".