Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 948




Chương 948

Nhìn kỹ lại, đó vốn là điện thoại của cô.

Nhưng?

Không phải điện thoại của cô ấy đã biến mất rồi sao?

Tại sao?

Tại sao lại ở chỗ anh?

Loại dự cảm không tốt này càng ngày càng mãnh liệt, Nam Khuê đã nhạy cảm cảm giác được anh có chuyện quan trọng gì đó đang giấu mình.

Gọi điện thoại xong, Lục Kiến Thành đi vào trong xe.

Khi nhìn thấy điện thoại đang bị Nam Khuê nắm trong tay, anh lập tức hoảng loạn.

Nhưng sự tự chủ mạnh mẽ đã làm cho anh nhanh chóng bình tĩnh lại.

“Điện thoại em tìm thấy rồi, nhưng là nó trượt ra từ túi của anh, anh không có gì để giải thích sao?” Nam Khuê nhìn anh, cố gắng bình tĩnh lại.

“Khuê Khuê, quả thật là anh giấu nó đi.”

Tình cảnh này, Lục Kiến Thành biết muốn giấu diếm cũng không thể giấu được.

“Tại sao?” Nam Khuê truy hỏi.

Đưa tay ôm chặt cô vào lòng, anh mới chậm rãi mở miệng: “Khuê Khuê, anh vốn muốn em ra ngoài nghỉ vài ngày, nhưng bây giờ em đã tìm thấy điện thoại rồi, anh biết chắc không giấu được em nữa.”

“Thay vì để cho em hiểu rõ những chuyện này từ trên mạng, không bằng để cho anh chính miệng nói cho em biết.”

Thấy anh mím chặt môi, vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng Nam Khuê vô cùng thấp thỏm.

“Rốt cuộc là chuyện gì? Sao anh lại lo lắng vậy?” Môi run rẩy, cô gằn từng chữ hỏi.

“Khuê Khuê…” Vừa gọi tên cô, giọng Lục Kiến Thành lập tức trở nên trầm thấp dị thường: “Quý Dạ Bạch, anh ta…”

Nắm chặt nắm đấm, anh buộc mình phải nói cho hết: “Anh ta đã phơi bày video trong khách sạn, bây giờ lan truyền trên mạng rất nhanh, rất nhiều người đã nhìn thấy.”

“……”

Chừng mười mấy giây, trong đầu Nam Khuê trống rỗng.

Cô đờ đẫn.

Một lúc lâu, cả người giống như không thể cử động.

Con người giống như gỗ, cứ đứng đơ ở đó.

Trong khoảnh khắc đó, cô gần như cảm thấy mình không thể suy nghĩ.

Rất lâu sau, cô nghẹn ngào, há môi nhiều lần mới phát ra một chút âm thanh khô khốc: “Cho nên, anh cầm điện thoại của em chỉ sợ em nhìn thấy tin tức video lan truyền trên mạng, sợ em biết chuyện này đúng không?”

“Ừm.”

Lục Kiến Thành ôm cô, vẻ mặt đau lòng và áy náy.

“Xin lỗi Khuê Khuê, là anh không bảo vệ tốt em.”

“Em biết chuyện này không thể trách anh, nếu Quý Dạ Bạch đã có suy nghĩ phơi bày em, cho dù chúng ta có đề phòng cũng không ích gì, anh ta cũng sẽ phơi bày nó vào một lúc bất ngờ.”