Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 887




Chương 887

“Hứ, em đã nói rồi, em không phải con heo lười.”

Hai người lúc này đều vui vẻ nhẹ nhõm. Nam Khuê cũng ngây thơ cho rằng hai người họ sẽ luôn hạnh phúc như vậy, cho đến một tháng sau, cô ngất xỉu rồi.

Lúc Nam Khuê tỉnh lại thì đang ở trong bệnh viện rồi. Bác sĩ khoa phụ sản nhìn cô cười: “Bác sĩ Nam, chúc mừng cô, cô mang thai rồi!”

“Cái gì?” Quả thật Nam Khuê không dám tin những gì mà mình nghe thấy.

“Cô… cô nhắc lại lần nữa đi, tôi thật sự mang thai rồi sao?”

Nam Khuê vui đến mức khoa tay múa chân, khóe miệng nở nụ cười xinh đẹp động lòng người.

“Ừ, là sự thật, em bé đã được một tháng rồi, bây giờ đã có nhịp tim, đây là ảnh siêu âm, cô xem đi.”

“Được.” Nam Khuê đưa tay ra, cẩn thận nhận lấy tờ giấy kia.

Khi nhìn thấy chấm nhỏ nhắn trên ảnh siêu âm, cô kích động không khống chế nổi mình. Nước mắt cô chảy dài từng giọt.

Bé con, thật là tốt, cô lại có em bé rồi. Chắc chắn là vì em bé ở trên trời không nỡ rời xa cô, thế nên mới tìm một khoảng thời gian quay trở lại bụng cô, để cô lại được làm mẹ bé lần nữa.

Nhất định là như thế.

Biết bao nhiêu ngày rồi, cứ đến nửa đêm, chỉ cần nghĩ về đứa con đã mất kia, Nam Khuê đều cực kỳ đau lòng.

Thế nhưng lúc này, cái tin mang thai đã xoa dịu đi mọi đau khổ và tự trách trong suốt thời gian qua.

“Bé con, cảm ơn con lại chọn mẹ, một lần nữa quay trở lại bụng mẹ, con yên tâm, lần này chắn chắn mẹ sẽ bảo vệ con thật tốt, sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương đến con nữa.”

“Bé con, con lại đến tìm mẹ rồi, mẹ thật sự rất vui.”

Thấy Nam Khuê đang lau nước mắt, bác sĩ còn tưởng mình nói sai gì rồi, hơi cuống lên hỏi: “Bác sĩ Nam sao thế? Chuyện vui như thế này sao lại khóc rồi?”

Lúc này Nam Khuê mới phát hiện mình đang khóc nức nở. Cô đưa tay vội vàng lau sạch nước mắt đi, đồng thời cười nhìn bác sĩ: “Không phải đâu, tôi… tôi không khóc, vì tôi quá vui thôi.”

“Cô không biết đâu, từ sau khi em bé trước kia rời bỏ tôi, tôi nằm mơ cũng đều muốn có một đứa con, nhưng mà tôi biết chuyện này không thể cưỡng cầu được, bây giờ nó lại quay về rồi, tôi đang quá vui mừng, quá kích động thế nên nhất thời không khống chế được mình thôi.”

Nam Khuê càng nói càng kích động: “Bé con này quả thực chính là do ông trời ban tặng cho tôi, tôi nhất định sẽ trân trọng nó.”

Bác sĩ nhìn cô cũng vui vẻ như vậy: “Vậy thì đúng là quá tốt rồi, tôi cũng vui cho cô.”

“Cảm ơn bác sĩ, có chuyện gì cần phải chú ý hay không, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo từng chuyện thật nghiêm túc.”

“Thời gian đầu mang thai vẫn chưa được ổn định, nhất định phải chú ý ăn nhiều đồ ăn bổ dưỡng, mỗi ngày nghỉ ngơi đúng giờ, ngủ đủ giấc, phải giữ tâm trạng thật vui vẻ.”

“Được, bác sĩ, tôi sẽ làm theo.” Nam Khuê lập tức ngoan ngoãn, dùng sức gật đầu.

Cho đến tận vài giờ sau khi biết tin, Nam Khuê vẫn vô cùng vui vẻ và kích động. Nếu như không phải đích thân nghe thấy bác sĩ nói mình đang mang thai thì quả thực cô cũng không dám tin mình thật sự có em bé.

Vậy mà thật sự có thai rồi?