Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 878




Chương 878

“Em quan tâm tên kia như vậy?” Lục Kiến Thành nhìn Nam Khuê với đôi mắt lạnh lẽo.

Nhìn đôi mắt, Nam Khuê cảm thấy trái mình đau muốn chết, cô lắc đầu cố gắng giải thích: “Không phải đâu, Kiến Thành, không giống như anh nghĩ đâu, em chỉ vì…”

Nhưng Nam Khuê còn chưa kịp nói xong đang bị ngắt lời.

“Đủ rồi, anh không muốn nghe.”

Nói xong, anh buông Quý Dạ Bạch ra, sau đó quay người rời đi như cơn gió.

Cả quá trình anh không nhìn Nam Khuê thêm lần nào nữa.

Cái loại lạnh nhạt vô tình đó khiến trái tim Nam Khuê như có mũi tên sắc bén xuyên qua, khắp nơi đều là máu, đau như có trăm ngàn lỗ thủng.

Cô khẽ đè tay lên lồ|\|g ngực, nơi đó thật là đau mà.

Nhưng mà cô không kịp đau, nhìn bóng lưng anh, Nam Khuê điên cuồng đuổi theo: “Kiến Thành, anh nghe em giải thích, vừa rồi không phải…”

Thế nhưng lời cô chỉ vừa nói được một nửa thì anh đã rời đi như cơn gió. Sau đó không hoàn toàn rời khỏi tầm mắt cô.

Trước mắt đột nhiên trở nên vắng vẻ hoàn toàn.

Không còn gì nữa rồi.

Chỉ còn có từng trận gió lạnh gào thét nối nhau rít qua. Dường như nơi hơi lạnh tràn vào không phải trên người cô mà là trái tim cô.

Từng đợt gió lạnh đều đau như muốn lấy mạng cô.

Nam Khuê ngồi sụp xuống, cũng không khống chế nổi bản thân nữa, cô ôm lấy cơ thể gầy yếu của mình.

Tại sao lại trở nên như vậy?

Rõ ràng tất cả đều đang rất tốt, cô đã biết chuyện đó là hiểu nhầm, biết cô và Quý Dạ Bạch không xảy ra chuyện gì hết.

Anh cũng nói rồi, anh tin tưởng cô, còn đích thân đến đón cô về nhà. Vừa rồi khi từ nhà vệ sinh quay lại cô đã nghĩ xong rồi, nếu như lần này anh cầu hôn cô, nhất định cô sẽ không chút do dự mà gật đầu đồng ý.

Nhưng?

Mọi chuyện trước sau chỉ qua có mấy phút đồng hồ. Chỉ có mấy phút tại sao đột nhiên lại xảy ra bao nhiêu chuyện như vậy chứ?

Đến bây giờ cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà mình lại bị vứt bỏ lại lẻ loi như vậy.

Hoặc là anh chưa từng tin lời cô, anh vẫn cho rằng giữa cô và Quý Dạ Bạch đã xảy ra chuyện gì đó rồi.

Thế nên là do anh để ý, anh vẫn để ý nhỉ!

Nếu không cô thật sự không tìm ra lý do nào bào chữa cho việc anh bỏ đi nữa.

“Ha…” Nam Khuê ngẩng đầu lên, nhếch môi cười một tiếng thê thảm: “Đàn ông mà, cuối cùng thì vẫn để ý.”

“Bọn họ thích đấy là cô gái sạch sẽ.”