Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 700




Chương 700

“Mau đến xem cô ấy đi.” Lục Kiến Thành nói.

Khoảng mười phút sau, Cố Thời Xuyên từ từ dọn đồ vào hòm thuốc, sau đó nhìn Nam Khuê: “Cô Nam cũng là bác sĩ, chắc cô cũng hiểu rõ cơ thể mình, hay là cô nói qua một chút rồi tôi sẽ bổ sung thêm.”

“Được.” Nam Khuê gật đầu, nói hết những chuyện mình biết rõ ra.

Cố Thời Xuyên nghe xong gật đầu: “Phân tích rất đúng, đã biết rõ cơ thể của mình yếu thì sau này càng phải chú ý, ăn uống và nghỉ ngơi thế nào chắc tôi không cần nói nữa.”

Anh ấy nhìn Lục Kiến Thành: “Mời một chuyên gia dinh dưỡng đến, căn cứ theo tình trạng của cô ấy mà bồi bổ, mặc dù ăn chậm hơn uống thuốc nhưng sẽ có lợi hơn trong thời gian dài.”

“Được, tôi lập tức cho người sắp xếp.” Ánh mắt Lục Kiến Thành nhìn qua chỗ Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu lập tức gật đầu: “Tổng giám đốc Lục, lát nữa tôi sẽ đi tìm chuyên gia dinh dưỡng.”

Cố Thời Xuyên nhìn Nam Khuê đang nằm trên giường, anh ấy muốn nói gì đó nhưng không hiểu sao lại không nói.

Lúc tiễn Cố Thời Xuyên đi, Lục Kiến Thành chủ động hỏi: “Cậu nói thật cho tôi biết, có phải sức khỏe cô ấy có chỗ nào không ổn không?”

Cố Thời Xuyên không trả lời mà hỏi lại: “Hai người ly hôn rồi không dự định phục hôn sao?”

“Không có ý định.” Lục Kiến Thành nói.

Cố Thời Xuyên hiểu rõ gật nhẹ đầu, nếu bọn họ đã không có định phục hôn thì anh ấy có nói hay không cũng không quan trọng.

Đúng lúc này giọng nói nghiêm túc của Lục Kiến Thành vang lên: “Đối với tôi mà nói, đó không phải phục hôn, tôi cũng không muốn dùng hai chữ này để định nghĩa về cuộc hôn nhân sau này của chúng tôi.”

“Tôi sẽ cầu hôn, cũng sẽ cưới cô ấy, nhưng tất cả những chuyện này không liên quan đến phục hôn, đây sẽ là một hôn lễ hoàn toàn mới, cô ấy cũng là cô dâu mới của tôi.”

Cố Thời Xuyên hơi xúc động.

Anh ấy nhìn ra xa, giọng nói trầm đi: “Nếu như lúc trước tôi hiểu ra được như cậu thì có lẽ cô ấy đã không có kết thúc như vậy.”

“Đã nhiều năm như vậy rồi, cậu vẫn còn tìm cô ấy sao?” Lục Kiến Thành hỏi.

“Tìm.” Cố Thời Xuyên gật đầu chắc chắn: “Đương nhiên là tìm rồi, sao có thể không tìm được?”

“Vậy cậu có nghĩ đến trường hợp tìm mãi cũng không thấy không?”

“Vậy thì tìm cả đời, đến khi tôi chết, có lẽ lúc đó mới là kết thúc.”

Chớp chớp đôi mắt u tối, Cố Thời Xuyên lại lần nữa nhìn Lục Kiến Thành: “Cậu biết đấy, ông ngoại tôi là thế gia Trung y, năm đó cơ thể cô ấy không khỏe, tuy tôi học Tây y nhưng cũng đi theo ông cụ học Trung y một thời gian dài, nhất là bắt mạch, tất cả cũng vì muốn chăm sóc cô ấy.”

“Có chuyện gì cậu nói thẳng đi.”

“Có phải cô ấy từng sinh non không?” Cố Thời Xuyên hỏi.

“Đúng.” Lục Kiến Thành hơi gật đầu.

Đây vĩnh viễn là nỗi đau trong lòng anh, cũng là nút thắt mà Nam Khuê khó có thể buông bỏ được.

Nhận ra được điều gì, Lục Kiến Thành vội vàng hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

“Lúc cô ấy sinh non có phải bị thương rất nặng, sau khi sinh non lại không được chăm sóc cẩn thận?”

Lục Kiến Thành gật đầu lần nữa.

Mỗi lần anh nhớ đến những chuyện cũ kia đều cảm thấy kinh hoảng.