Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 637




Chương 637

Cô cúi đầu nhìn người mình, cô rất chắc chắn cái chăn này là do anh đắp cho cô.

Nhưng anh đâu rồi?

Nam Khuê đứng lên mở cửa, định ra ngoài.

Đột nhiên cánh cửa mở ra, hai người thiếu chút nữa đụng vào nhau.

Càng buồn cười hơn là, đầu Nam Khuê trực tiếp đụng trúng mũi Lục Kiến Thành.

Đầu cô đương nhiên cứng hơn mũi anh nhiều, có thể đoán được mũi của người nào đó đau đến mức nào.

Nam Khuê lập tức xoa mũi anh: “Sao rồi sao rồi? Có đau không? Có phải anh rất đau không?”

“Không sao, không đau.”

Nhìn dáng vẻ khẩn trương của cô, nếu như anh nói đau thì chắc chắn cô sẽ càng khẩn trương hơn.

“Dậy rồi thì mau thay quần áo đi.” Lục Kiến Thành cầm quần áo đưa cho cô.

Nam Khuê chớp chớp mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó cảm thấy hơi bất ngờ: “Thay quần áo làm gì? Trời cũng tối rồi.”

“Đưa em ra ngoài chơi.” Anh nói.

Nam Khuê nghe đến đây thì hai mắt lập tức sáng bừng lên giống như sao vậy.

“Được, vậy anh chờ em một chút, em lập tức đi thay đồ.”

“Ừm, không vội.”

Lúc thay quần áo Nam Khuê cũng vô cùng hào hứng.

Cô vốn cho rằng cả ngày hôm nay đều phải ở trong nhà, không ngờ anh sẽ mang cô ra ngoài chơi, đương nhiên cô vui rồi.

Mặc áo lông xong, Nam Khuê nhìn gương mặt mềm mại đáng yêu của bản thân ở trong gương, cảm thấy có chút tiếc nuối.

Cô mua bộ quần áo này lúc học đại học, số lần mặc cũng chỉ có hai lần.

Vì khuôn mặt cô vẫn còn trẻ con nên mặc vào rất giống thiếu nữ, cho nên chỉ có lúc đi học cô mới mặc.

Không ngờ anh sẽ chọn cho cô bộ quần áo này.

Áo lông ở trên khá vừa vặn, ở bên dưới là váy bồng, sau khi mặc vào rất giống tiên nữ, nhìn linh hoạt hoạt bát.

Nhưng Nam Khuê vẫn cảm thấy quá trẻ con.

Nghĩ đến chuyện mình đã bắt đầu đi làm, cô vẫn cảm thấy mình mặc như thế này quá trẻ con.

Cho nên sau khi thay xong quần áo, cô lập tức đi một vòng trước mặt Lục Kiến Thành: “Nhìn được không?”

“Ừm, rất đẹp.”

“Nhưng trong tủ em nhiều quần áo như vậy, sao anh lại chọn bộ này?” Nam Khuê tò mò.

“Vì anh rất muốn em mặc quần áo như thế này, chắc chắn sẽ rất đẹp.” Lục Kiến Thành nói.

Không thể không nói, vì anh khen nên trong lòng Nam Khuê vô cùng vui vẻ.