Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 250




Chương 250

Liều mạng kiềm chế bản thân.

Nhưng khi tất cả những lời nói tràn ra giống như lũ lụt, cô vẫn cảm thấy đau lòng.

Cô chỉ là một cô gái yếu ớt, vì anh mà cô đã luôn nhường nhịn, luôn hạ thấp ranh giới cuối cùng của mình, nhưng đổi lại là gì chứ?

Không phải sự cảm kích, cũng không phải sự cảm động.

Mà là anh được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Nam Khuê mạnh mẽ chớp mắt, nuốt ngược nước mắt lại.

“Nhưng anh có từng nghĩ rằng anh không có nhớ, trong mắt anh, trong lòng anh, trong đầu anh đều là cô ta. Cho đến hôm nay tôi không hiểu vì sao anh yêu cô ta như vậy nhưng lại miễn cưỡng bản thân duy trì cuộc hôn nhân này chứ? Chỉ vì ông nội sao?”

“Nếu như vậy thì tôi nói cho anh biết, anh không cần phải áy náy, cũng không cần tự trách, tôi sẽ đóng vai người xấu, tôi sẽ quỳ mặt trước ông nội, nói cho ông ấy biết là tôi bất hiếu, là tôi muốn ly hôn.

“Cho nên Lục Kiến Thành, cứ như vậy đi, chúng ta…”

Nam Khuê còn chưa nói hai chữ ly hôn ra thì Lục Kiến Thành đã đột nhiên giữ lấy cằm cô rồi hôn mạnh lên môi cô.

Nam Khuê liều mạng giãy dụa.

Cơ thể Lục Kiến Thành giống như tường sắt vậy, ép cô vô cùng chặt, cô căn bản không thể động đậy.

“Buông ra…”

“Anh thả tôi ra.”

Nam Khuê hé môi, lớn tiếng nói.

Nhưng như vậy lại cho anh cơ hội làm bước tiếp theo.

“A a, anh… thả… Buông ra.” Nam Khuê ra sức chống lại.

Nhưng đều không có tác dụng.

Lục Kiến Thành như bị điên vậy, cứ như thế ép cô xuống giường.

Cuối cùng sức lực toàn thân đều bị tiêu hao, Nam Khuê chỉ có thể buông tay ra, vô lực để xuôi tay bên người.

Cô không muốn vùng vẫy.

Nếu anh muốn thì cứ như vậy đi.

Nhưng nụ hôn này giống như cướp đoạt, không có một chút tình cảm nào.

Không biết qua bao lâu Lục Kiến Thành mới buông cô ra, chống trán lên trán cô, khẽ thở hổn hển.

Anh nhìn cô, ánh mắt vô cùng u ám: “Nam Khuê, rút lại hai chữ em muốn nói đi, anh không cho phép em nói như vậy.”

“Ly hôn sao?” Nam Khuê cố ý nói.

Lục Kiến Thành nghe thấy hai chữ này thì càng thở gấp hơn: “Đừng nói, không cho nói.”

“Anh đã từng nói, từ giây phút đồng ý sống thật tốt với em, anh sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn nữa, Nam Khuê, sau này anh không cho phép em nói hai chữ này nữa.”

Nam Khuê nhìn anh, giọng nói vô cùng lạnh nhạt.

“Lục Kiến Thành, anh có từng nghĩ tôi chỉ là một cô gái vừa tốt nghiệp đại học mà thôi. Hôn nhân mà tôi muốn giống như của hoàng tử và công chúa vậy, là một cuộc hôn nhân lãng mạn, là hôn nhân có tình yêu chứ không phải một cuộc hôn nhân vô hồn không có sức sống.”

“Tôi đã từng mong chờ, nhưng anh…”