Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 239




Chương 239

Thấy cô ta vô cùng yếu ớt, dáng vẻ như muốn ngã, Lục Kiến Thành đưa tay đỡ một chút: “Nếu như không thoải mái thì về nghỉ một chút đi, anh đã đồng ý với em thì ít nhất tiệc sinh nhật hôm nay anh sẽ tổ chức thật tốt.”

Trên tầng hai, Nam Khuê tựa vào lan can thấy hình ảnh này.

Phương Thanh Liên mặc váy áo xinh đẹp như công chúa, mà Lục Kiến Thành đỡ cô ta lại giống như một kỵ sĩ đẹp mắt.

Nam Khuê thậm chí còn nghĩ, có lẽ từ bắt đầu cuộc hôn nhân này đã là một sai lầm.

Cô không nên đồng ý gả cho Lục Kiến Thành, hôn nhân không có tình yêu giống như một cái xác không vậy, dù có qua bao nhiêu lâu cũng chỉ là một cái xác rỗng mà thôi.

Cô không nên đến nơi này.

Mấy hôm nay cô đều nói với bản thân, Nam Khuê, không thể đi.

Mày nhất định không thể đi.

Nhưng ngày hôm nay cô vẫn không thể khống chế bản thân mà đến nơi này.

Tiệc sinh nhật được trang trí vô cùng long trọng, nơi nào cũng xa hoa.

Mấy nghìn đóa hoa được vận chuyển bằng đường hàng không trang trí khắp hội trường biến nơi này thành thế giới hoa, vô cùng lộng lẫy, rất giống với vườn hoa bí mật của công chúa, rất xinh đẹp.

Đây là đãi ngộ cô chưa từng nhận được.

Mà anh, Lục Kiến Thành, chồng của cô, lại đưa hết sự lãng mạn và phong tình này cho một người phụ nữ khác.

Nghĩ đến đây cô cảm thấy thật buồn cười.

Chiếc váy kia của Phương Thanh Liên được nhà thiết kế nổi tiếng làm, linh hoạt bay bổng, mặc chiếc váy đó đứng trong biển hoa này rất giống một công chúa cao quý xinh đẹp.

Tâm ý này khiến ít nhiều người đều mặc cảm.

Cô rất hâm mộ.

Là rất, rất hâm mộ, rất hâm mộ.

Đây là cảnh cô đã mơ một ngàn lần trong mộng, cảnh một ngàn làn thấy trong mộng, nhưng chưa từng thành hiện thực.

Nam Khuê đi xuống tầng, cô đi từng bước một vào hội trường.

Có nhiều thứ phải tự mình nhìn thấy, tự mình cảm nhận thì mới có thể tuyệt vọng được.

Nhìn hoa tươi được trang trí trên đỉnh đầu, cô ngẩng đầu đi đến, đột nhiên cô đụng vào ai đó.

Nam Khuê xoay người, ngượng ngùng xin lỗi: “Thật xin…”

Nhưng khi thấy Phương Thanh Liên thì cô dừng lại.

“Vậy mà cô lại đến sao?” Phương Thanh Liên nhìn Nam Khuê khó tin.

Đây là tiệc sinh nhật của cô ta, hơn nữa còn do Lục Kiến Thành chuẩn bị cho cô ta, cô ta đã tưởng rằng bây giờ Nam Khuê chắc đang trốn ở đâu đó đau lòng khóc thút thít.

Không ngờ cô lại có dũng khí đến, đúng là nằm ngoài dự đoán của cô ta.

“Muốn đến thì đến thôi.” Nam Khuê bình tĩnh nói.

“Chẳng lẽ cô không biết đây là sinh nhật của tôi sao?” Phương Thanh Liên khoanh tay nhìn cô.