Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1684




Chương 1684

Hai người tay khoác tay đi vào thang máy bệnh viện, sau đó đi ra ngoài từ cửa chính.

Người trong bệnh viện thật sự quá nhiều, người đi thang máy cũng rất nhiều, người đeo khẩu trang và đội mũ cùng rất thường xuyên gặp.

Thế nên, hai người họ đều không phát giác được việc có người đang theo sau bọn họ.

Hơn nữa còn bám theo một đoạn khá xa.

Khu ẩm thực ở bên ngoài gần cửa sau bệnh viện hơn nên hai người họ đi ra cửa sau.

Lúc này, phía sau không xa có một người đàn ông đội mũ đang nghe điện thoại, anh ta hạ thấp giọng: “Alo, tìm thấy rồi, đang theo sau, cần ra tay không?”

“Không cần vội, đợi đến chỗ ít người rồi hãy ra tay.”

“Tôi biết rồi.”

“Được, vậy anh nhớ kỹ, hôm nay nhất định phải bắt được cô ta đưa về.”

“Vâng, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.”

Lúc này, Nam Khuê và Đông Họa đang đi về phía khu ẩm thực mà không hề ý thức được rằng nguy hiểm đang từng bước đến gần bọn họ.

Nửa tiếng sau, người đàn ông một tay lái xe một tay gọi điện thoại: “Đã hoàn thành nhiệm vụ.”

“Tốt.”

Lúc Đông Họa tỉnh lại, cô ấy cảm thấy đau đầu vô cùng.

Cô ấy vừa muốn duỗi tay ra sờ đầu thì lập tức phát hiện hai tay đã bị trói lại rồi, căn bản không cử động được.

Lúc này cô ấy mới mở to mắt ra nhìn xung quanh một vòng.

Trước mắt cô ấy là một biệt thự nguy nga lộng lẫy.

Đã xảy ra chuyện gì?

Sao cô lại ở đây?

Khuê Khuê đâu rồi?

Ra sức vùng vẫy hai tay, lúc này Đông Họa mới phát hiện là hai tay của cô và hai tay của Khuê Khuê bị trói với nhau, hai người đang lưng đối lưng với nhau.

Cô ấy đã tỉnh rồi, nhưng Khuê Khuê vẫn còn đang hôn mê.

“Khuê Khuê, tỉnh lại đi.”

Bởi vì không thể dùng tay nên Đông Họa chỉ có thể nâng cao âm lượng để hét gọi.

Nhưng không có phản ứng gì.

Đông Họa lo lắng, cô ấy chỉ có thể cố gắng dùng tay thúc vào sau lưng Nam Khuê, đồng thời ra sức hét lớn: “Tỉnh lại đi, Khuê Khuê, nhanh tỉnh lại.”

Sau nhiều lần cố gắng, Nam Khuê cuối cùng cũng đã tỉnh lại rồi.

Cô cũng giống như Đông Họa, vừa mới mở mắt ra, thứ đập vào mắt đã là biệt thự xa hoa.

“Họa Họa, có chuyện gì vậy? Chúng ta đang ở đâu vậy?”

Nam khuê nói xong thì phát hiện hai tay của mình đã bị trói lại.